App Trò Chơi Kinh Dị (Vô Hạn)

01

"Được , trò chơi qua màn . là streamer Úc Dạ Bạc, nếu bạn thấy thích thì nhớ ấn theo dõi nha. Hẹn gặp ở buổi livestream !"

Sau mấy tiếng đồng hồ cày cuốc, cuối cùng cũng qua màn. Úc Dạ Bạc ngáp một cái rõ dài, dáng vẻ lười uể oải. Ngón tay thon dài linh hoạt gõ vài cái bàn phím, chuẩn thoát game để offline, ai ngờ kịp rời thì màn hình nổ tung vì bình luận.

【Khoai Dẻo ơi đừng !!! QAQ Em còn đủ giọng nữa mà!!】

【Ủa mới mười phút á? Kể từ khi xem livestream của là tui hết sợ game kinh dị luôn đó trời!!】

【Aaaaaaa Úc Dạ Bạc!! Anh quên mất phần trả lời câu hỏi giao lưu với fan kìaaaaa!!!】

Fan như bừng tỉnh từ cơn mê, lao spam loạn xạ:

đúng !! GKD (nhanh lên)!!】

【Đồ đàn ông xa, đừng hòng trốn khỏi tay bọn tui!!!】

【Khoai Dẻo hát một bài , chị donate cho một trăm đóa hoa hồng luôn chịu !!】

Câu dứt, thật sự tặng một trăm đóa hồng thật!

Úc Dạ Bạc cảm động đấy, nhưng vẫn tỉnh táo: “Xin nha, hôm nay bận , để hát bù cho mấy cưng nhé…”

Cậu nhấp một ngụm nước, hắng giọng tiếp bằng vẻ mặt nghiêm túc đến mức giả trân:

“Trong điện thoại một nữ quỷ. Cô đòi lấy mạng .”

【……】

Khung bình luận bùng nổ:

【Ờ mây zing gút boi =)))) Anh nghĩ tụi tui dễ lừa đó hả??】

【Úc Dạ Bạc, đúng là loại siêu cấp đểu cáng vô tình. Bịa chuyện còn hổ!】

【Lại chơi trò cũ hả? Tắt livestream bằng chiêu “quỷ đòi mạng”! Đồ nhẫn tâm!!】

Không hề d.a.o động, Úc Dạ Bạc tắt máy tính chớp mắt, dứt khoát như trốn nợ.

Màn hình đen thui phản chiếu khuôn mặt của – một khuôn mặt cực kỳ điển trai. Đôi mắt đan phượng màu nhàn nhạt, sắc nét như thủy tinh, nhưng lúc mang vẻ mệt mỏi bất cần.

Cậu nhét điếu thuốc lên môi, ngẩn , khói thuốc trắng lượn lờ, phủ lên gương mặt tái nhợt như bệnh. Hút xong điếu đầu tiên, dập tàn thuốc gạt tàn, rầu rĩ lẩm bẩm:

“Chắc tạo nghiệp thiệt …”

Chiếc điện thoại bên cạnh rung liên tục suốt nãy giờ. Cậu miễn cưỡng cầm lên, ấn mở cái app đỏ lòm tên “Nhiệm vụ kinh dị”.

Giao diện trông cũng bình thường: đỏ phối trắng, chói mắt nhưng đáng . Bên trong chỉ ba mục: [Nhiệm vụ], [Tin nhắn], [Thông tin cá nhân].

Mục [Tin nhắn] hiện con đỏ chót 99+.

Úc Dạ Bạc nuốt nước bọt, tay cứng đờ mở .

Bùm.

Hàng trăm tin nhắn nhảy loạn màn hình:

“Trả con gái cho …”

“Trả con gái cho …”

“Trả con gái cho …”

Đều là chữ đỏ như máu, chữ nào cũng như rỉ m.á.u từ màn hình, kéo thành từng hàng dài đỏ rực như bùa chú gọi hồn.

Úc Dạ Bạc thở dài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/app-tro-choi-kinh-di-vo-han/01.html.]

“Thấy ? thật mà tụi bây tin...”

Cậu năm nay 23 tuổi, từ nhỏ thể trạng yếu đến mức đáng thương. Không bệnh gì nghiêm trọng, nhưng thể lực thì thấp như chỉ IQ của mấy vai phụ phản diện. Hồi đại học bạn cùng phòng đặt biệt danh "Đại Úc" – như một bà cô mong manh liễu yếu.

Ra trường, ai dám tuyển. Đặc biệt là ngành IT – ngành xác suất “chầu trời đột ngột” cao nhất trong lịch sử nghề nghiệp.

Thế là trạch luôn ở nhà, livestream game kiếm cơm. Không ngờ giọng cộng thêm kỹ năng chơi game đỉnh giúp Úc Dạ Bạc vọt lên thành streamer triệu fan.

Tối hôm , theo đề xuất của một “fan bí ẩn”, tải về trò chơi kinh dị tên là “Nhiệm vụ kinh dị”.

Tên quê, nhưng quảng cáo thì hoành tráng như phim b.o.m tấn.

Ấn game, chẳng gì đặc biệt. Không nhạc nền, jumpscare, hình ma quỷ hù dọa. Giao diện trắng bóc, trống trơn.

Úc Dạ Bạc khẩy: “Code xong vội tung lên cửa hàng ?”

Cậu định gỡ game, ai ngờ màn hình hiện thông báo:

[Bặc Thức Nhân gửi cho bạn một tin nhắn mới]

Bặc… Thức… Nhân?

Tên gì như tên boss trong game kinh dị ? Úc Dạ Bạc chột , bấm xem thử.

Ảnh đại diện bên tối om, chỉ lờ mờ thấy một phụ nữ tóc dài rối bù che kín mặt, đầu to chiếm gần hết khung hình, rõ ngũ quan.

Tin nhắn hiện lên:

“Tìm con gái cho …”

“Nếu sẽ g.i.ế.c … g.i.ế.c …”

Tốc độ gõ nhanh như máy, từng dòng m.á.u đỏ tràn ngập màn hình, như thư dọa mạng phiên bản hiện đại.

Úc Dạ Bạc trợn mắt:

“Ơ kìa? Chỉ thế thôi á? Lối chơi cũ rích, nhạc, hiệu ứng? Dọa ma kiểu mà đòi sợ?”

Mồm thì , nhưng khi phát hiện  thể gỡ app, thể tắt điện thoại, tháo pin, mới chuyện đơn giản.

Nửa đêm hôm đó, lúc đang tắm thì đèn phòng tắm chập chờn, đó... tắt hẳn.

Đèn ngoài phòng vẫn sáng bình thường, chỉ phòng tắm tối om.

Giữa lúc đang gội đầu, mắt nhắm tịt, Úc Dạ Bạc thấy một giọng nhỏ:

“Hi… hi…”

Là giọng con nít.

Cậu mở choàng mắt, qua lớp kính mờ thấy một cái bóng đỏ thấp lùn chạy lướt qua, miệng thỏ thẻ:

“Mẹ ơi…”

Giọng của một bé gái.

Ngây thơ, trong trẻo, nhưng trong tình huống khiến dựng tóc gáy.

Toàn Úc Dạ Bạc nổi da gà, nước nóng chảy ngăn nổi cái lạnh từ sống lưng lan lên đỉnh đầu.

Mộng Vân Thường

Tí tách… tí tách…

Ba giây , đèn bỗng sáng trở .

Úc Dạ Bạc c.h.ế.t trân. Não gần như ngừng hoạt động.

Quan trọng là – trong nhà  chỉ một .

Bạn cần đăng nhập để bình luận