9
"An An, đang nghĩ gì mà nhập tâm thế?"
Giọng nói của Tô Hứa Nam vang lên bên tai, anh ta dùng cánh tay ôm chặt lấy tôi.
Đây là cách anh ta thể hiện sự chiếm hữu, sau đêm đó, chúng tôi thuận lý thành chương bắt đầu hẹn hò.
Giống như bao cặp đôi nhỏ khác, chúng tôi sẽ nắm tay xem phim, đi cắm trại, Tô Hứa Nam đối với tôi chu đáo không chê vào đâu được.
Ngày tỏ tình, 999 đóa hồng anh ta tặng khiến người khác phải ghen tị.
"An An, em đã vượt qua dối trá, định kiến, kiêu ngạo để đến bên anh, cùng anh, em sẽ phải chịu nhiều lời đàm tiếu, nhưng hãy tin anh, anh sẽ khiến em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới."
Tôi che mặt mỉm cười, trời ạ, ham muốn g.i.ế.c người đã lên đến đỉnh điểm rồi đây này.
"Em đương nhiên đồng ý!"
Tôi mừng đến phát khóc, diễn tròn vai một thiếu nữ rung động đầu đời đang chìm đắm trong tình yêu.
Chúng tôi ăn ý ôm nhau, ở nơi đối phương không nhìn thấy, mỗi người đều nở nụ cười đầy quỷ kế.
Đêm đó, anh ta nói muốn chia sẻ một bí mật với tôi.
"Chúng ta sẽ là người thân mật nhất thế giới, giữa chúng ta không nên có bí mật.
"Anh, không phải ngộ sát."
Tôi nghiêng tai lắng nghe, nghe lời tự thú của hung thủ.
"Nếu anh g.i.ế.c người là có dự mưu từ trước, em sẽ ghê tởm anh chứ?"
10
"Từ năm mười tuổi, anh đã muốn g.i.ế.c bố anh.
"Ông ta trước mặt người khác thì ôn hòa, sau lưng lại bạo lực, thường đánh đập anh, đánh đến c.h.ế.t đi sống lại.
"Anh từng bị gãy xương, một quả thận bị đánh gần như hoại tử, anh cầu xin mẹ ly hôn, nhưng bà ấy luôn nói đó là bố mày, người một nhà không thể tan đàn xẻ nghé.
"Nếu bố anh chết, vấn đề này chẳng phải sẽ được giải quyết dễ dàng sao? Nên anh đã bày một kế nhỏ, để lúc bố anh ngã xuống, cổ ông ta sẽ bị đinh sắt đ.â.m xuyên qua.
"Anh có thể gọi cảnh sát cứu ông ta, nhưng anh đã không làm, nên anh bị kết án, lúc đó anh còn quá nhỏ, làm việc chưa đủ chu toàn, lẽ ra anh nên gọi cảnh sát.
"Dù sao thì trong lúc xe cứu thương đến, ông ta cũng đã tắt thở rồi."
Tô Hứa Nam vịn gáy tôi, tôi dám chắc, nếu tôi tỏ ra một chút hối hận hay sợ hãi.
Anh ta sẽ không do dự mà vặn gãy cổ tôi.
Sau một thoáng sững sờ, nước mắt tôi rơi trước, nức nở ôm lại anh ta: "Đồ ngốc, sao em lại sợ anh chứ? Đó không phải lỗi của anh, là mẹ anh không cho anh đủ cảm giác an toàn, mọi chuyện đã qua rồi, anh cũng đã trả giá, chúng ta luôn phải nhìn về phía trước."
Tôi quá hiểu dáng vẻ của một người phụ nữ khi muốn bảo vệ người mình yêu thương.
Biểu cảm này, tôi đã thấy vô số lần trên mặt chị gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/ac-quy-can-ac-quy/chuong-5.html.]
Ánh mắt đề phòng của Tô Hứa Nam dần tan rã trong ánh mắt nóng bỏng của tôi.
"Em sẽ ở bên anh." Tôi nắm tay anh ta, vô cùng chắc chắn, "Em sẽ ở bên anh mãi mãi, Hứa Nam."
Cho đến khi, chính tay tôi có thể g.i.ế.c c.h.ế.t anh.
Đêm đó, trên mạng lưới ngầm có kẻ chất vấn Tô Hứa Nam.
"Mày không muốn g.i.ế.c cô ta? Hối hận rồi à?"
Không trả lời, nhưng im lặng thường cũng là một câu trả lời.
"Tỉnh lại đi, mọi tình yêu đều kết thúc bằng sự phản bội, mày xem, những năm mày ngồi tù, mẹ mày vẫn cưới chồng sinh con, vòng bạn bè đăng ảnh không bao giờ có mày, bà ta bảo mày đừng liên lạc, thậm chí không cho gia đình biết đến sự tồn tại của mày."
"Bông hoa trắng nhỏ của mày cũng sẽ như vậy thôi, 10 giờ tối nay, chính là thời khắc săn bắn."
"Bây giờ, cô ta có thể mang theo bí mật của mày, đi c.h.ế.t được rồi."
11
Chín giờ bốn lăm, Tô Hứa Nam lòng dạ không yên đột nhiên đứng dậy, nói phải đi làm thêm giờ.
Trước khi ra cửa, anh ta lưu luyến tạm biệt tôi, vẻ mặt không chút sơ hở.
Tôi lướt lên xem lại lịch sử trên mạng lưới ngầm, thấy sát thủ gửi một tấm ảnh, nói.
"Tao đến lâu rồi, kèm ảnh."
Đó là ảnh chụp lén qua một khe hở, trong ảnh tôi quay lưng về phía ống kính, đang ôm tạm biệt Tô Hứa Nam đầy ngọt ngào.
Nói cách khác, ngay lúc này, hung thủ.
Đang trốn trong tủ quần áo.
12
Ánh mắt lạnh lùng đó đang nhìn chằm chằm vào tôi.
"Trò chơi săn bắt bắt đầu rồi nhé."
Là đồng hồ đếm ngược đến cái c.h.ế.t của ngươi bắt đầu rồi.
Tôi nhướng mày cười cười, không vội vàng gửi tin nhắn thoại cho Tô Hứa Nam, dặn anh ta bên ngoài trời mưa.
Vừa dứt lời, bóng đen từ sau lưng ập tới.
Tôi bình tĩnh vật lộn với sát thủ, cho đến khi tiếng bước chân vang lên ở cửa, tôi mới hét lên thất thanh.
Theo sau một tiếng động trầm đục, sát thủ ngã sang một bên.