Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình

Chương 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Búi tóc xong xuôi, Yến Thu Xuân nữ tử cổ trang trong gương đồng, quan sát một lượt, dung mạo nguyên chủ cùng nàng chẳng khác là bao. lẽ vì sinh ở cổ đại, trong gia tộc vọng tộc, cho dù là thứ nữ nhưng sự dùi mài của các loại lễ nghi mang khí chất thư hương hơn chính nàng.

Thế nhưng thể mới mười sáu tuổi, tuổi còn nhỏ, gương mặt non nớt phúng phính của một hài tử, cả toát lên vẻ ngây thơ đáng yêu.

Yến Thu Xuân khẽ nhéo má, trắng nõn mềm mại.

Có lẽ đây là điểm hiếm hoi, trẻ hơn nàng mấy tuổi.

Nàng , bình thản bước ngoài.

Giờ là lúc dùng bữa sáng!

Diêm Hưởng tức thì phấn chấn tinh thần, gương mặt lộ vẻ ôn hòa tươi , giọng điệu nhiệt tình hơn hôm qua: "A Xuân cô nương, tướng quân lời nhắn, khi cô nương dùng bữa xong thì lên tầng ba diện kiến ngài ."

Yến Thu Xuân vô thức khẽ cong môi, : "Ừm, dân nữ đang định bếp chút điểm tâm, đại nhân dùng cùng chăng? Hôm qua mua nguyên liệu nấu ăn còn thừa một chút, nếu ngài dùng bữa, thể cùng dân nữ dùng một chút."

"Dùng! Đang đói bụng đây!" Diêm Hưởng dứt khoát đáp, chẳng mảy may nhớ tới bữa khuya tối qua mấy chiếc màn thầu sáng nay lót , ân cần mang theo vẻ nịnh nọt thưa rằng: "Để nhóm lửa cho cô nương."

Hôm qua, còn hoài nghi cô nương điều gì đó bất thường, nhưng khi nếm bữa ăn mỹ vị, lòng cảnh giác vơi non nửa. Bây giờ nàng nấu điểm tâm, điều đầu tiên nghĩ tới là... Hôm nay ăn món ngon gì đây?

 

Vẻ mong chờ mặt Diêm Hưởng lộ rõ mồn một, Yến Thu Xuân buồn khẽ cong khóe môi, cũng cảm thấy mong chờ bữa điểm tâm hơn bao giờ hết.

Hôm nay dùng hải sản, , là mì tôm cá tươi đây mà!

Hai một một phòng bếp.

Cửa phòng bếp khép hờ, bát đũa, xoong nồi đều rửa sạch tinh tươm, chum vại cũng đổ đầy nước.

Đêm qua nàng mang thức ăn tới, lúc trở về Diêm Hưởng còn đang ăn gì đó, thấy nàng ý dọn dẹp, liền xua tay ý bảo nàng chớ bận tâm, tỏ ý nhất định sẽ dọn dẹp sạch sẽ giúp nàng.

Nàng cũng mệt mỏi nên chẳng đôi co thêm gì.

Nhìn cảnh tượng Yến Thu Xuân hết sức hài lòng.

Nàng dạo quanh phòng bếp một lượt, cầm lấy một cuộn mì sợi lớn đó bắt đầu xử lý nguyên liệu nấu ăn.

Hôm qua còn mấy con cá nhỏ, tôm và vài con sò nước ngọt. Trước hết chiên cá cho vàng đều hai mặt gắp , cho tôm và sò , thêm hành gừng tỏi, muối, tương du và chút rượu khử tanh. Sau khi xào dậy mùi thơm cho cá nữa, cuối cùng cho nước , chờ nước sôi thì thả mì .

Trình tự đơn giản là thế, nguyên liệu tươi ngon, phong phú vô ngần. Khi nước bắt đầu sôi lăn tăn, nước mang theo hương thơm ngào ngạt lan tỏa khắp gian bếp.

Thời gian trôi , mùi thơm càng lúc càng trở nên đậm đà, quyến rũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-8.html.]

Tuy chẳng mùi cay nồng của ớt át, song vị ngon vẫn khiến thèm thuồng như . Tựa như chén đậm đà khiến cứ nhấp thêm một ngụm, một ngụm nữa...

Cũng may đây là mì sợi, nên thể nhanh chóng vớt .

Yến Thu Xuân tiên múc một phần cho Diêm Hưởng, còn thì chỉ dùng một chén nhỏ.

Thân thể của nguyên chủ ăn chẳng bao nhiêu.

"Đa tạ, đa tạ!" Diêm Hưởng vội nhận lấy, đầu tiên là hít mùi thơm nồng mới thỏa mãn : "Tài nghệ của cô nương quả là phi phàm!"

Nước mì màu vàng sữa, bên trong đầy ắp sợi mì, phía điểm xuyết tôm, sò, cá chiên vàng ươm cùng trứng tráng mỏng.

Cuối cùng rắc hành thái lên , nước canh màu vàng sữa khẽ d.a.o động theo động tác của , khiến mà cảm thấy lòng ngỡ ngàng!

Yến Thu Xuân cũng cảm thấy vui lây, song đối diện với lời khen, nàng khẽ tiếc nuối: "Ngài thích là , mau dùng ."

Nàng cũng bưng bát của , khoan thai dùng bữa.

Sợi mì mềm dẻo dai dai hòa quyện với nước canh ngon ngọt khiến nàng nếm một miếng, hương vị trọn vẹn lập tức lan tỏa khắp khoang miệng, cuối cùng chỉ đọng ba từ: Tươi! Ngon! Thơm!

Gà Mái Leo Núi

Lại nếm thử con sò , chất thịt non mịn ngập răng, tôm hề nấu quá lâu nên thịt vẫn giữ độ tươi giòn, mang theo vị ngọt ngào tựa như đang nhấm nháp cực phẩm nhân gian.

Dường như đầu lưỡi của nàng cũng vì mỹ vị mà run rẩy!

Ánh mắt Yến Thu Xuân khẽ kinh ngạc, nàng thổi nhẹ bát mì, nước canh sóng sánh, nàng nhấp một ngụm nhỏ, vị ngon đậm đà lan thẳng lên đỉnh đầu!

Nàng cũng tự xác định .

Thức ăn ở nơi quả thực còn ngon hơn cả những món nàng từng nếm ở kiếp !

Chẳng bởi vì lúc thiên nhiên công nghiệp ô nhiễm chăng?

Yến Thu Xuân chỉ thể suy đoán như thế, khi xuyên qua thì tài nấu nướng của nàng trở nên hơn?

Ở kiếp , nàng thường tự tay mì hải sản, thậm chí một video mà chạy đến tận bờ biển để vớt đồ tươi. Khi , hải sản ngon đến mức khiến nàng kinh động như gặp thần tiên.

Song, bây giờ nàng ăn hải sản sông, so với hải sản biển thì thiếu vị mặn và mùi biển đặc trưng. đầu lưỡi mách bảo nàng rằng mùi vị hề thua kém, thậm chí còn ngon hơn.

Ngon quá đỗi!

Yến Thu Xuân ăn ngừng đũa, Diêm Hưởng ở bên cạnh cũng nuốt ực nuốt ực, âm thanh nhồm nhoàm vang lên từng thấy qua.

Hai ai gì, bộ phòng bếp trở nên yên tĩnh, chỉ còn văng vẳng tiếng ăn mì.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận