Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình

Chương 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu cứ chờ đến khi tự nguyện dùng bữa, e rằng muộn màng .

Khẩu vị Tiêu phu nhân vốn nhạt nhẽo từ lâu, nếu nhờ canh bổ duy trì, e rằng thể sớm sụp đổ.

phận trưởng tức, Tiêu phu nhân mới chống cự nàng, thế nên khi Tạ Thanh Vân đút bà ăn canh, cho dù bà cũng sẽ từ chối.

Sau khi uống cạn nửa bát, Tạ Thanh Vân định đút thêm. Tiêu phu nhân thấy trong lòng khó chịu, sắc mặt cũng liền biến đổi, vội vàng lên tiếng: "Đủ !"

"Được , nhưng nửa khắc uống hết bát đấy." Tạ Thanh Vân dặn dò Hoàng ma ma, thái độ vô cùng kiên quyết.

Tiêu phu nhân tức giận trừng mắt nàng nhưng phản đối.

Hoàng ma ma, chuyên hầu hạ Tiêu phu nhân, thấy liền , gật đầu : "Phu nhân , đây nào nô tỳ hành hạ ." Tiêu phu nhân liếc một cái, nhưng Hoàng ma ma chẳng hề sợ hãi. Người đầu thở dài, khẽ khen: "Vẫn là nàng dâu cả tài, cách."

Gà Mái Leo Núi

"Con dâu cách nào chứ? Vẫn là mẫu thương yêu con dâu thôi." Tạ Thanh Vân .

Hoàng ma ma xuống hâm nóng canh , Tiêu phu nhân sợ nàng nghĩ đến chuyện gì đó ép ăn, liền chuyển đề tài mà hỏi: "Con dâu vội vã chạy đến đây chi? Chẳng còn nhiều việc lo liệu ?"

"Công việc tất cả ạ." Tạ Thanh Vân tủm tỉm : "Con dâu tới để thưa với mẫu chuyện Yến cô nương hôm qua đến tá túc, nàng ngỏ ý đến bái kiến mẫu . Nếu thấy tiện tiếp kiến, nàng đưa vài món ăn đến cũng ."

Tiêu phu nhân mím chặt môi, dường như bài xích: "Ta nhiều năm tiếp khách, vẫn là nên gặp thì hơn."

Tạ Thanh Vân : " con dâu vẫn hy vọng mẫu thể gặp nàng một ."

Tiêu phu nhân kinh ngạc: "Vì ?"

Editor: Ếch Ngồi Đáy Nồi

"Yến cô nương khác biệt." Tạ Thanh Vân nở nụ đầy ẩn ý: "Lần đầu tiên Lục tiếp xúc với nữ nhân mang nàng về, còn là nghĩa . Hôm qua, con dâu chờ trở về, cố ý đề nghị tổ chức tiệc nhận nghĩa nhưng từ chối. Người ý gì đây? Chưa kể cô nương dung mạo vô cùng thanh tú, Hứa ma ma còn đích nàng nấu ăn. Lục gì cả, khi còn bé thích ăn nhất. Chắc là bao lâu nữa Tiêu gia sẽ thêm một mối duyên mới. Lần mở tiệc chiêu đãi, đương nhiên sự mặt của vô cùng quan trọng."

Tiêu phu nhân đóng cửa từ biệt khách khứa nhiều năm, giao thiệp với bên ngoài lâu, tâm tư chẳng còn linh mẫn như thuở thiếu thời, vốn nghĩ ngợi đến việc . Lúc nàng dâu nhắc nhở, ánh mắt bà chợt bừng sáng, tinh thần phấn chấn hẳn lên, nét mặt nghiêm nghị cũng liền tan biến: "Lời là thật ư?"

Tạ Thanh Vân nhíu mày, dung nhan đoan trang thêm vẻ nghiêm túc: "Bằng , nghĩ tiểu chủ ý gì? Nếu ý tứ , nhà nào cam tâm để tiểu thư khuê các của theo về phủ?"

Triều Đại Chu dân phong cởi mở, bọn họ là võ tướng thế gia càng như thế. Tuy Tạ gia là vọng tộc, song cũng là nhà võ tướng, những tiếp xúc hôn nhân thế vẫn trong khuôn phép cho phép.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-16.html.]

Khi Tạ lão gia hồi kinh tấu trình công vụ, Tạ Thanh Vân theo , bởi lẽ mẫu bên cạnh chăm nom, nàng Tiêu phu nhân đón về phủ nuôi dưỡng một thời gian. Chính bởi cơ duyên đó mà nàng mới quen Tiêu gia đại thiếu gia, từ đó định hạ hôn ước.

Cho nên, cả Tạ Thanh Vân lẫn Tiêu phu nhân đều cảm thấy lời hề sai trái, nhất là khi hôm qua nàng từng gặp mặt vị cô nương , dung mạo và khí chất thoát tục, tuyệt nhiên xuất từ một gia đình thôn dã bình thường.

Chỉ là tiểu vẫn cố tình giấu giếm, nàng với phận trưởng tẩu cũng tiện vạch trần, song những việc cần thì vẫn chu .

Tiêu phu nhân mím môi nở nụ nhạt, gật đầu : "Được, chuẩn một phen?"

Tạ Thanh Vân khẽ nhíu mày, giọng điệu trách nhẹ: "Mẫu còn cần chuẩn chi nữa? Người chỉ cần dùng thêm chút đồ ăn là ."

Tiêu phu nhân khó xử, dám gì.

Hiện giờ, bà tài nào dùng bữa, một miếng cũng chẳng nuốt trôi. Quả thực, đưa bụng là thể khó chịu, nôn hết.

Yến Thu Xuân chẳng mấy chốc nhận tin báo, Tiêu phu nhân mời nàng qua.

Kỳ thực nàng rõ tình huống của Tiêu gia thế nào, chỉ là hôm qua Tiêu Hoài Thanh hồi kinh, Tiêu phu nhân thể nghênh đón, lẽ bệnh nặng.

Nàng vốn chẳng ôm hy vọng gì. Người đang bệnh nặng, còn tâm tư gặp gỡ khách khứa? Yến Thu Xuân và Tiêu Hoài Thanh lập một giao kèo, chỉ đành cố sức thăm hỏi, ngờ vị phu nhân cho đến mời nàng.

Vậy thì thành bại quyết tại chuyến !

Yến Thu Xuân khi khách, tự nhiên mang theo lễ vật. Vàng bạc châu báu, ắt hẳn lão phu nhân đến nhàm chán .

Hơn nữa, nàng cũng chẳng vật gì quý giá. Thứ duy nhất thể mang đến, e là tài nghệ trù nghệ sở trường của nàng.

Một vị phu nhân tuổi tác cao, bệnh tật triền miên, liệu sẽ dùng món gì đây?

Yến Thu Xuân khẽ hỏi Thủy Mai giúp đỡ: "Ngươi bình thường Tiêu phu nhân thích dùng món gì ?"

Thủy Mai nghiêm túc suy nghĩ, lắc đầu: "Nô tỳ rõ. Song, mấy năm gần đây, khẩu vị của phu nhân quả thực chẳng mấy . Nghe phòng bếp vắt óc suy nghĩ đủ món, song phu nhân cũng chỉ nếm qua một hai miếng mà thôi. Chính vì thế mà thể phu nhân ngày càng suy yếu. Mấy năm về , khi các vị công tử và tiểu thư nhà họ gặp chuyện chẳng lành, Tiêu phu nhân còn từng xông pha sa trường! Các đại phu đều phu nhân thiết ăn uống là do tâm bệnh. Cô nương cứ tùy nghi vài món là , bình thường phu nhân cũng chẳng động đũa ."

Yến Thu Xuân xong, trầm ngâm hồi lâu, khẽ mỉm : "Ta ngoài một chuyến."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận