11.
Mục tiêu rõ ràng .
Tìm cây hoa quế, hái hoa quế vàng!
Tìm Đông Phương Nhiên, dẫn cô trốn !
Trăng sáng thưa, quạ kêu ríu rít.
Cung điện trong tranh nguy nga tráng lệ, tựa như tiên cảnh.
Vốn nó lớn!
Thêm đó sương mù mờ ảo, che khuất tầm !
Hai đứa quen đường, vòng vòng một hồi lâu, mới sự dẫn dắt của giấy nhỏ mà phái , tìm một cây quế nhỏ gầy gò, đáng chú ý.
Trên cây treo vài bông hoa vàng nhỏ sắp rụng, trông thật đáng thương.
Tiên Nương sẽ biến Đông Phương Nhiên thành màu vẽ... mấy bông hoa nhỏ cũng là chơi ch.ế.c ?
Ừm, dám nghĩ kỹ!
Lộc Văn Sinh đẩy đẩy cặp kính vỡ một mảnh, liếc :
"Bạn học Lý, cô tiên tìm cách thoát khỏi bức tranh , giờ là lúc ở đây mà điều khiển giấy ."
" nể cô một chút đấy~"
" nếu cô gia nhập đội của chúng thì vẫn cần kiểm tra đấy!"
"Nếu cô thể giúp tìm A Nhiên, sẽ miễn kiểm tra cho cô..."
đầy vạch đen đầu:
"Ai gia nhập đội các chứ!"
Lộc Văn Sinh tiếp tục liếc mắt.
Cậu đểu, còn lộ hai chiếc răng nanh nhỏ.
"Ngoài cô, Tạ Đường, Thần Ẩn và Phượng Ngọc Sâm, bộ top 10 chơi châu Á đều là của đội chúng đấy!"
:
"...Im miệng!"
Cây hoa quế ở ngay mắt!
Tiên Nương về tẩm điện nghỉ ngơi, bây giờ chính là thời cơ để ăn trộm hoa quế!
thật sự dễ dàng ?
ném một viên đá nhỏ về phía cây hoa quế.
Viên đá nhỏ khi đến gần cây quế một mét thì hóa thành bụi!
Lộc Văn Sinh :
"Cái thể xử lý!"
"Cô vẫn năng lực của nhỉ? thể dùng chiêu đánh tráo đấy!"
Không định đánh tráo thế nào... nhưng thể xử lý, chỉ là cần chút thời gian.
Cậu còn điều kiện với :
" giúp cô lấy hoa quế, nhưng cô giúp tìm A Nhiên!"
"Ở bên cạnh cô cảm thấy an hơn."
: "... Đông Phương Nhiên bắt , ở bên cạnh cô càng an hơn ?"
tên nhóc chẳng để tâm:
"A Nhiên nhất định , cô quá hiểu cô ."
Lộc Văn Sinh vẻ yên tâm.
Không là thật sự hiểu Đông Phương Nhiên, là mù quáng tự tin Đông Phương Nhiên.
12.
Chính lúc .
Dưới ánh trăng thanh tao, một bóng hình cực kỳ trai phong độ lướt sân.
Thiếu nữ để một mái tóc ngắn màu xám, lông mày thanh tú, đường nét gương mặt phảng phất giữa non nớt và sắc sảo, đến mức khó phân biệt nam nữ.
Đó chẳng là Đông Phương Nhiên ?
Cô trông hề thương, và mục tiêu rõ ràng.
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu : Cô bắt đây, cô cố ý tiến bức tranh!
dậy, bước về phía cô , "Lâu gặp."
Cô thấy , mắt sáng lên: "Là ?"
nhanh, ánh mắt cô dịch chuyển lưng , đột nhiên dừng .
Như sương lạnh lan qua hạt thủy tinh, đôi mắt xám của thiếu nữ tràn ngập vẻ lạnh lùng và cảnh giác.
lưng là...
Lộc Văn Sinh mà!
Tại cô thấy Lộc Văn Sinh lộ biểu cảm ?
Cảnh giác, đề phòng, còn một chút kinh hãi mơ hồ.
nghi hoặc đầu .
Lộc Văn Sinh lưng , ánh mắt sáng quắc.
"A Nhiên, tớ là sẽ mà!"
"Bên tớ cũng sắp xong , hái mấy bông hoa nhỏ khó lắm !"
Nói xong, cúi đầu chăm chỉ việc với .
với Lộc Văn Sinh, chỗ nào .
ngay lúc —
"A Nhiên, tớ xong nè!"
Có xuyên qua cổng vòm, chạy sân, tay còn cầm hai cành hoa quế.
Dưới ánh trăng u ám lạnh lẽo, hoa quế rỉ mùi tanh ngọt, như sáp ong đông cứng đầu ngón tay của ch.ế.c đuối.
Người cầm hoa quế, là Lộc Văn Sinh!
Một Lộc Văn Sinh khác!!
13.
kịp suy nghĩ, tay phản xạ ném bùa, vù vù định trụ cả hai!
Vì chắc chắn, nên bắt hết cho chắc! (lạnh lùng.jpg)
Không ngờ tay, hai Lộc Văn Sinh đều trúng chiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vuot-pho-ban-kiem-tien-phan-24-ngoc-boi-song-ngu/chuong-4.html.]
Họ trợn mắt , trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, sợ hãi và tức giận, cảm xúc phức tạp.
Lộc Văn Sinh A vốn ở cùng là đầu tiên hét lên:
" mới là thật! Thả !"
Lộc Văn Sinh B cầm hoa chịu thua kém:
"Khỉ thật! mới là thật!"
Lộc Văn Sinh A:
"Bạn học Lý đáng yêu, cùng hại cô bao giờ ? Cô tự hỏi lương tâm xem!"
Lộc Văn Sinh B:
"Đi cùng ? Bạn học Lý đáng yêu, cô hợp tác với tên giả mạo ?"
"Cô gõ gõ đầu mà nghĩ xem, ghét cô đến ch.ế.c, hợp tác với cô!"
A, lời ...
Rất lý!
Lộc Văn Sinh quả thật ghét đến ch.ế.c.
Nghĩ thì, cùng suốt thể là Lộc Văn Sinh giả, lập tức nổi da gà cả .
Lộc Văn Sinh A:
" đúng là ghét cô, nhưng con ứng biến!"
"Phó bản cấp 3S nguy hiểm, còn trong cổ mộ!"
" tất nhiên sẽ chọn cách lợi nhất, thúc đẩy hợp tác, mưu cầu phát triển!"
chớp mắt: "... Cũng đúng."
Lộc Văn Sinh là thông minh.
Cậu ghét , nhưng đầu óc.
Ở chỗ quỷ quái , đối đầu với , sẽ ăn quả ngọt.
bên cạnh Đông Phương Nhiên, thì thầm với cô :
"Muốn ai là thật, nhất tìm kẻ giả đang ngụy trang thế nào.
"Theo thấy, Lộc Văn Sinh giả chừng là quái vật biến thành, hoặc là ảo ảnh.
"Kiểu tình tiết thường xuất hiện trong tiểu thuyết kinh dị!"
hỏi ý kiến của cô :
"Cậu nghĩ là quái vật, ảo ảnh?"
Đông Phương Nhiên , trong mắt xám lóe lên chút buồn :
"Phân tích , đừng phân tích nữa."
Cô dùng giọng lạnh lùng trung tính khẳng định dứt khoát:
"Hai bọn họ, đều là thật."
14.
một bí mật ghê gớm (ăn dưa hăng say.jpg).
Sự thật là như —
Lộc Văn Sinh tìm thấy Ngọc Bội Song Ngư tất cả !
Sau đó, nhân bản!!
Ngọc Bội Song Ngư, thể nhân bản thứ giống hệt bản gốc, bao gồm cả !
Người nhân bản, sẽ tạm thời mất ký ức lúc nhân bản, nên hai Lộc Văn Sinh đều nhớ từng nhân bản.
Lúc , hai Lộc Văn Sinh phá giải bùa định của .
Họ túm lấy đánh , đánh đến mức thể tha thứ!
Nhìn một mặt kinh ngạc.
Hai vị đồng học thậm chí hẹn mà cùng dành sức lực, đồng thanh mắng :
" mới là thật! Cô tin kệ cô!"
"Đợi tiêu diệt , sẽ phân cao thấp với cô!"
: "..."
Đông Phương Nhiên nắm lấy mặt , nghiêm túc và ôn hòa:
"Đừng xem náo nhiệt nữa, chúng việc của chúng ."
Nói xong.
Cô duỗi ngón tay thon dài, xé một cái !
Ánh sáng vàng tỏa từ đầu ngón tay, phối hợp với lực đạo mạnh mẽ của cô , thậm chí xé rách bầu trời thành một lỗ hổng!
Bầu trời như một tấm lụa khổng lồ, cô gái giật xuống bộ!
Đình đài lầu các trong nháy mắt sụp đổ, chớp mắt hóa thành khói!
Khí tiên mờ ảo, hóa thành bụi bặm bay tán loạn.
: "!!!"
Cây hoa quế gầy gò trong sân, đột nhiên phát cuồng!
Trong nháy mắt, thành một cây to lớn sum suê!
Cành lá đan xen, xanh um tùm.
Trên cây treo hàng ngàn khuôn mặt, cùng một hình dạng! Lông mày thanh tú, mắt phượng hẹp dài, môi đỏ như m/á/u.
Trên cây quế, còn treo một cỗ quan tài bằng ngọc bích!
"Hóa , quan tài của chủ mộ ở trong bức tranh."
Đông Phương Nhiên loanh quanh trong cổ mộ, phát hiện bí mật , chủ động nhập cuộc.
"A Nhiên, tớ hái hoa quế nè!"
Lại một Lộc Văn Sinh hì hì chạy tới.
Rồi—
Lại một Lộc Văn Sinh cầm hoa quế, từ cây chạy !
"A Nhiên! Tớ cuối cùng cũng xong !"
Bốn Lộc Văn Sinh chằm chằm, đầu là đánh !
họ.
Suy nghĩ kỹ thì kinh hãi.
Không suy nghĩ kỹ thì hài hước.
Lần đầu tiên mừng vì bản chậm nửa nhịp khi thực hiện nhiệm vụ hệ thống.