VỞ KỊCH DỐI TRÁ

CHƯƠNG 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

6

Bọn họ chơi vài ngày liền định về phủ, vì Đại công tử sắp hạ táng , kỳ hạn bảy ngày, sắp đến . Khi trở về Vương phủ, Thẩm Quân đột nhiên mở lời: "Nàng ?"

Tiểu Phong ngẩn lâu mới hỏi , giờ phút đích tỷ ở đây, do dự một lát, cuối cùng sự thật: "Công tử, phu nhân c.h.ế.t ." Hắn xong, khinh thường bật một tiếng: "Tiểu Phong, ngươi học dối từ bao giờ ? Dù nàng trưởng chăm sóc thê tử, cũng cần bản chết. Lẽ nào nàng quên, nàng còn đang mang thai, thể c.h.ế.t chứ?"

Khó tin là còn nhớ đang mang thai, nhưng vì đích tỷ mà đối xử với như , thật nực ! Hắn tin chết, chỉ nghĩ đang diễn kịch, ngay mắt , thờ ơ lên tiếng: "Thẩm Quân, ngươi sai , ngươi thế nào, cũng bận tâm nữa." Đáng tiếc thấy lời , chỉ Tiểu Phong im lặng, và nụ mặt dần biến mất, đột nhiên chút hoảng sợ, nữa mở lời: "Tiểu Phong, ngươi lừa đấy chứ?"

… Tiểu Phong gì, chỉ cúi đầu im lặng. Giờ phút , Thẩm Quân mới nhận , lâu gặp . Không hiểu , về phía từ đường, bước chân vội vã, dù đích tỷ gọi, cũng hề đầu . Nhìn bóng lưng , đích tỷ khẽ lạnh mặt, nhưng vẫn theo.

"A Hòa!" Thẩm Quân đẩy cửa từ đường , gọi , nhưng cả từ đường yên ắng đến lạ. Ngoài quan tài của Đại công tử, một bên còn thêm một chiếc quan tài nữa, tấm bài vị khắc: Thê tử của Thẩm Nam Phong - Giang Hòa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vo-kich-doi-tra/chuong-5.html.]

Hắn ngây tại chỗ, đồng tử giãn , bàn tay tay áo khẽ run rẩy, lúc đó đích tỷ bước đến kéo vai , cố ý dò xét: "Đêm qua khi về, vì nhớ phu quân khuất quá độ, theo . Sáng nay cho khắc bia mộ, mai sẽ hạ táng, cứ để họ chôn cất cùng , cho trọn tâm nguyện của ." Nàng đóng đinh vị trí Đại phu nhân, cũng là để nhắc nhở Thẩm Quân, giờ đây, là phu quân của nàng .

Ta c.h.ế.t , thật lúc, nhưng Thẩm Quân còn dịu dàng với nàng như nữa, chỉ hất tay nàng , lảo đảo bước tới. "A Hòa thể c.h.ế.t ..." Hắn khẽ lẩm bẩm từng tiếng, màng đến sự ngăn cản của đích tỷ mà đẩy quan tài , tin chết. bàn tay đẩy quan tài đang run rẩy, chờ đến khi khuôn mặt lộ , sắc mặt lập tức tái nhợt.

"Sao thể, thể thật sự..." Hắn dám tiếp, sợ thật sự chết, nhưng chính là c.h.ế.t . Mà vốn dĩ, cần chết, đáng tiếc quá ngu ngốc, cũng thể thấy lời cầu cứu của .

Ngày đó, khi đích tỷ giúp thị vệ siết cổ đến chết, nín thở giả chết, dù mũi giày của đích tỷ nghiền nát tay thế nào, cũng phản ứng. Nàng : "Giang Hòa, chỉ bằng ngươi mà còn dám đấu với ?" Đợi đến khi tiếng đóng cửa vang lên, nín thở lâu mới mở mắt , bốn phía một mảnh tĩnh lặng, nghĩ, cuối cùng cũng thể trốn thoát .

Và ngay lúc , thấy tiếng Thẩm Quân gọi đích tỷ, nước mắt lập tức tuôn rơi, đẩy cửa , liều mạng gọi : "Thẩm Quân…!!" thứ đáp , là sợi dây thừng quen thuộc, cổ kéo ngược trở , khi cánh cửa đóng , hình bóng đích tỷ đang khoác tay Thẩm Quân lọt mắt .

Và nụ cuối cùng của nàng rõ ràng hiện mắt , thị vệ : "Ngươi thật sự nghĩ tiểu thư nhà ngu đến mức thật sự c.h.ế.t c.h.ế.t ? Chẳng qua, nàng chính là ngươi tự thấy, những gì nàng , ngươi tranh giành, chỉ con đường c.h.ế.t mà thôi." Khoảnh khắc nàng buông tha , chẳng qua là mang theo hy vọng rơi vực sâu, tuyệt vọng mà c.h.ế.t .

thật sự cam tâm, liều mạng gọi Thẩm Quân, cứu , nhưng cổ họng siết đứt, chỉ thể trong đau đớn, giằng xé mà c.h.ế.t . Ta hối hận , ngay từ khoảnh khắc câu "xoa dịu đích tỷ", nên tin. Nếu như sớm tỉnh ngộ, lẽ chết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận