2
Thấy khẽ nhíu mũi, liền nhận , ánh mắt đầy vẻ áy náy: "A Hòa, tắm ngay đây." Từ khi mang thai, trở nên cực kỳ ham ngủ, dù mới mở mắt, giờ phút mi mắt nặng trĩu. Khi đang mơ màng sắp ngủ, Thẩm Quân trở về.
Hắn mặc một bộ áo trong màu trắng, lồng n.g.ự.c để trần một nửa, khuôn mặt đầy vẻ thư thái, thấy còn ngái ngủ, nhẹ nhàng lên giường, ôm lấy . "Ngủ thêm chút nữa , ở bên nàng." Tay đặt lên eo , giúp xua mệt mỏi , phu quân nhà quan vạn cũng thể nào ân cần như , chuyện vui hôm nay đều gạt sang một bên.
"Phu quân, ngủ ." Ta đầu dựa vai , nhắm mắt tiếng gõ cửa dồn dập đánh thức, kèm theo tiếng lóc của nha .
"Công tử, công tử cầu xin ngài hãy xem phu nhân chúng , phu nhân ác mộng, nhất quyết theo Đại công tử mà ..." Nàng thật đáng thương, Thẩm Quân, thấy cũng đang , chỉ là trong mắt vương vẻ bất đắc dĩ. Ta , sẽ , lòng tuy , nhưng lý do gì để ngăn cản.
"A Hòa, một lát về, đợi ." Hắn khẽ thở dài, đặt một nụ hôn lên trán , khẽ ngẩng đầu, xem như đồng ý, Thẩm Quân là giữ chữ tín nhất, cùng lắm chỉ là xem một chút mà thôi.
Ánh trăng vằng vặc chiếu phòng, tựa giường, ngọn đèn cầy từng chút một cháy hết, cho đến khi tắt lụi. Thoáng cái nửa canh giờ trôi qua, tìm, kéo cửa , thấy ánh mắt ngập tràn sự bàng hoàng. Gió khẽ se lạnh, khi định thần , trời sáng . Và , vẫn trở về.
Trong lòng là quá đau buồn, nhưng cũng thất vọng. Vừa , vòng tay ôm lấy vai , mùi hương hoa quỳnh thoang thoảng bay tới, Thẩm Quân tựa vai , mắt đầy tơ máu, quên một câu: "Xin ."
Lời trách cứ vốn định thốt đều nghẹn , đau lòng vuốt ve hàng mày và khóe mắt , nhưng ngay lập tức đẩy lảo đảo, tiếng của đích tỷ mang theo tiếng nức nở vang lên, chói tai vô cùng. Nàng : "Giang Hòa, ngươi dám để ý phu quân của !?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vo-kich-doi-tra/chuong-2.html.]
Nàng vẫn kiêu căng tùy tiện, ngang ngược vô lý như , đây rõ ràng là phu quân của . "Phu quân." Ta khẽ hé môi, mở lời giải thích, nhưng nào ngờ mặt , như thể thấy gì. Mặt trời ló dạng giờ phút chẳng còn chút ấm áp nào, còn Thẩm Quân, ngầm thừa nhận là phu quân của đích tỷ.
"Muội , là xúc động quá , chỉ là phu quân ly thế, vẫn nên tránh xa phu quân một chút thì hơn."
"Phu quân thi cốt lạnh, mà mặc hồng y , thật sự nên chút nào, nên mặc hiếu y đến từ đường thủ linh mới ." Nàng cứ thế tự tự , còn quên kéo Thẩm Quân khỏi bên cạnh , chỉ là cái bụng lớn thế của , nàng dường như hề thấy.
"Ta còn mang thai." Ta phản bác, mà về phía Thẩm Quân, phu quân của , đàn ông từng bầu bạn hơn chín trăm ngày đêm. Ta , sẽ gì? Ta tràn đầy hy vọng, thờ ơ cúi đầu, nắm đ.ấ.m tay áo siết chặt đến mức nát vụn. Ta đang đợi lên tiếng, vì tẩu tẩu mà cam tâm để thê tử đang mang thai của quỳ ở từ đường ? Ta nghĩ, Thẩm Quân là như , đáng tiếc, lầm, và câu trả lời dành cho là: "Tri Nguyện đúng, sẽ bảo mang nệm mềm đến cho nàng."
Người mặt bỗng trở nên xa lạ, khóe mắt đột nhiên cay xè, nước mắt kịp ngăn mà tuôn rơi. Thẩm Quân định đưa tay lau nước mắt , nhưng khi chạm đến gương mặt đích tỷ, cuối cùng vẫn rụt tay . Ta ngây tại chỗ, kéo đích tỷ rời , rằng sẽ đến dẫn đường cho , khi còn để một lời thì thầm. Hắn : "A Hòa, đợi thêm chút nữa..."
Chỉ là , đợi bao lâu đây?
3
Ngẩng đầu lên, bọn họ xa, chỉ là đích tỷ khi khỏi viện tử đầu , ánh mắt đó, mang theo sát ý và khinh thường. Giờ phút , mới hiểu , đích tỷ căn bản hề mất trí nhớ, cũng nhận Thẩm Quân, và điều nàng chính là cướp phu quân của .
Trước khi xuất giá, nàng từng giẫm lên tay mà : "Ta là Vương phi tương lai của Thẩm phủ." Giờ đây Đại công tử Thẩm gia chết, nên nàng cướp Thẩm Quân, nàng tiếp tục Vương phi của Thẩm phủ.