Liên tiếp bốn chết, dì út sợ hãi quỳ sụp linh vị bà ngoại. "Mẹ ơi, chuyện thật sự liên quan gì đến con . Oan đầu, nợ chủ. Con là con gái lấy chồng, việc dưỡng già của lẽ do con gánh vác. Mẹ oán trách thì hãy oán những kẻ hãm hại , ngàn vạn đừng hại con!"
Bà ngừng dập đầu. Đầu rách máu, nhưng vẫn dám dừng .
Dượng út về thành phố ngay trong đêm. Dì út vốn cũng , nhưng dượng út lệnh. Chuyện nhà bà ngoại rõ, dì út phép về. Sợ điều xui xẻo sẽ ám ảnh gia đình họ. Nếu liên lụy đến nhà họ, dượng út sẽ đánh c.h.ế.t dì út. Không còn cách nào, dì út đành ở quê, cầu xin sự tha thứ của bà ngoại.
Dì út quỳ từ sáng đến khuya, miệng ngừng cầu xin sự tha thứ. "Mẹ ơi, con là con gái ruột của , cầu xin hãy tha cho con. Mẹ ơi, con sai ! Sau mỗi năm thanh minh, con nhất định sẽ đốt tiền giấy thật nhiều cho ."
Nhìn dáng vẻ thành tâm sám hối của bà , chỉ thấy thật nực .
Ban đêm, rón rén nép ở chân tường.
Mãi , cuối cùng cũng thấy một bóng đen lén lút bước khỏi nhà. Hắn đến gần, liền cất tiếng gọi: "Cậu cả, nửa đêm , thế?"
Cậu cả phát hiện là , ánh mắt lóe lên sự ngạc nhiên. "Sao con ở đây? Mau tránh , trẻ con đừng xía chuyện lớn."
im nhúc nhúc. "Gi ế t cũng là chuyện đáng bận tâm ?"
Cậu cả mở to mắt, mặt đầy kinh hãi. "Lời con là ý gì?"
trừng mắt thẳng mắt cả. "Chẳng lẽ hai và họ, đẩy xuống núi ?"
Cậu cả cố tỏ bình tĩnh . "Con bậy bạ gì đó?"
"Là con bậy, là điều khuất tất nên chột ?"
Cậu cả lảo đảo lùi mấy bước, ánh mắt đột nhiên trở nên hung ác. "Làm mày ? Đêm đó rõ ràng chỉ một tao..."
Nhận lỡ lời, cả vội vàng im bặt.
Một đứa trẻ từ nhỏ cha, cũng ở bên, bỏ một ở quê. Không ai hiểu rõ tình hình núi hơn . Muốn theo dõi một trong núi mà phát hiện. Đối với , đó là chuyện khó.
Tay cả lặng lẽ đặt lưng. Dù hành động của ông kín đáo, nhưng theo dõi ông từ lâu, dễ dàng nhận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tra-nghiep/chuong-8.html.]
Ngay khi ông chuẩn tay. Mẹ đột nhiên xuất hiện. "Anh cả, thật sự là gi ế t hai và Hiểu Thành ?"
Ánh mắt cả lập tức đổi.
Ông gi ế t một thì dễ. g.i.ế.c cả hai cùng lúc, gần như là thể, đây là rừng sâu. Hét vài tiếng, sẽ thấy.
"Em gái, thế là để trả thù cho Ngọc Thành. Nếu chúng nó tham lam, bày cái trò huyết tế, đoạt mất vận khí của Ngọc Thành, thì Ngọc Thành mê mà tự sát chứ?"
-
Mẹ đau buồn cả. "Đây chỉ là suy đoán của thôi, vì suy đoán mà g.i.ế.c , còn là em trai ruột của , thực sự điên ."
Cậu cả nắm c.h.ặ.t t.a.y . "Em gái, chúng là em ruột thịt, từ nhỏ thương em nhất, em sẽ giúp , đúng ? Em cứ giả vờ gì, cản Nhiễm Nhiễm , để ."
khẩy thành tiếng: "Ha ha ha, em gái yêu thương nhất? Yêu thương đến mức hại c.h.ế.t chồng cô , khiến cô cô độc cả đời ?"
"Cái gì?"
Mẹ kêu lên kinh ngạc, nhào tới . "Nhiễm Nhiễm, con thế là ý gì?"
giơ tay, cơn giận khiến ngón tay run rẩy. "Mẹ hỏi cả , bố con rốt cuộc c.h.ế.t như thế nào?"
Mẹ xé lòng gào lên: "Anh cả, cho em , rốt cuộc là chuyện gì?"
Cậu cả để ý đến , ánh mắt dừng . "Không thể nào? Lúc đó con mới ba tuổi, con thể ? Chẳng lẽ..."
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Khi ngẩng đầu nữa, ánh mắt ông đổi. "Mẹ, là , đúng ? Mẹ nhập Nhiễm Nhiễm ?"
trực tiếp đáp lời cả, cứ để ông tự đoán. ông khẳng định, bà ngoại nhập hồn, nên mới nhiều chuyện như . Thái độ vốn kiêu căng ngạo mạn bỗng mềm nhũn mấy phần. Ông ngừng van xin tha mạng.
Hơn mười năm .
Bố cùng ăn với cả. Bố nghèo, vốn liếng, nhưng đầu óc linh hoạt, chịu khó. Theo đề nghị của bố , cả bỏ tiền , họ cùng mua một chiếc xe tải để vận chuyển cát sỏi. Giúp ông chủ mỏ cát vận chuyển cát, mỗi chuyến khứ hồi thể kiếm năm tệ. Dù vất vả, nhưng cũng đủ ăn đủ mặc, hơn là ở làng ruộng.
Nửa năm , cả bắt đầu thỏa mãn với việc kiếm tiền vất vả như . Ông lén lút vận chuyển cát sỏi khai thác trái phép để bán, như mỗi chuyến thể kiếm thêm mấy chục tệ. Rất nhanh, chuyện ông chủ mỏ cát .
Cậu cả khi bán hàng lậu thì khác phát hiện. Ông sợ bắt, sẽ đánh gãy chân. Liền dối, bảo bố lái xe bỏ chạy. Bố lái xe, khác đuổi theo, cuối cùng xảy tai nạn.