Tình Đã Phai
Chương 7
12
Hai ngày sau, Chu Chí Dã đã ký tên vào bản thỏa thuận ly hôn và gửi lại cho tôi.
Ngoài căn nhà, trong thỏa thuận còn có một khoản tiền lớn.
Tôi không từ chối, dù sao tôi cũng không ngại tiền nhiều.
"Tôi vốn định chuyển cổ phần của Chu Thị cho em, nhưng nghĩ lại, chắc em không muốn đâu, vì lúc trước em đã không đồng ý để tôi tranh vị trí đó.”
"Nếu lúc đó tôi ngoan ngoãn nghe theo em, liệu chúng ta có rơi vào tình cảnh này không?"
Tôi không thể trả lời anh ta, trong thế giới này không có "nếu như”, cũng không có thuốc hối hận.
Ngay cả đại thi hào Lý Bạch cũng chỉ có thể viết câu sau khi sự việc đã qua:
“Sớm biết như thế vướng nhân tâm, thế nào lúc trước mạc quen biết.”
Một tháng sau, hết thời gian chờ đợi ly hôn, giấy chứng nhận ly hôn được hoàn tất.
Công ty đang mở rộng kinh doanh tại quốc gia A, có triển vọng phát triển rất tốt.
Cần phải cử một người phụ trách bên đó, tôi đã nộp đơn xin đim
Trước khi đi, tôi bán căn hộ đó.
Ngày lên máy bay, Lâm Lai đến tiễn tôi.
"Cậu đi rồi, không biết khi nào mới có thể gặp lại cậu."