Tiến Vào Thâm Cung

Chương 4

Ta hơi sững sờ, ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy sự kính yêu:

"Trước kia là do Diên Nhi không hiểu chuyện, tưởng rằng phụ thân không cần con nữa. Mong phụ thân thứ lỗi.”

"Từ nay về sau, con chỉ có phụ thân mà thôi."

Phụ thân gật đầu mạnh:

"Cha con chúng ta nương tựa lẫn nhau!"

Nhưng khi di nương bị đưa đi chưa đầy hai ngày, một đạo thánh chỉ đã khiến sắc mặt phụ thân tái xanh.

Ông ta xông thẳng vào viện của ta, ánh mắt lạnh như băng, nhìn ta như một con rắn độc.

"Nhị tỷ của con được chỉ hôn cho Hoài An Hầu, chuyện này con có biết không?"

Ta sững sờ, kinh ngạc đứng bật dậy.

"Sao có thể? Nhị tỷ làm sao quen biết được Hoài An Hầu?"

Phụ thân nhìn ta rất lâu, ánh mắt đầy dữ tợn, sau đó mới nghiến răng nói:

"Chúng quen biết nhau tại chùa Minh Hoa. Dám làm chuyện như thế ngay dưới mắt ta, thật to gan lớn mật.”

"Lúc đầu, việc Nhị tỷ con đến chùa Hoa Minh chẳng phải là do con đề xuất sao?"

Nước mắt ta lập tức dâng tràn, đôi mắt đỏ hoe.

"Nhưng đó là chuyện từ nửa năm trước rồi. Làm sao con biết được... biết được Nhị tỷ lại tư tình với người ta.”

"Chẳng phải tỷ ấy rất thân thiết với Quốc Công phu nhân sao? Sao lại thế..."

Ánh mắt nghi ngờ trong mắt phụ thân dần tan biến, nhưng cơn giận vẫn chưa nguôi.

Dạo gần đây, ông ta mới vừa kết nối được với phủ Quốc Công, định dựa vào Thế tử của phủ Quốc Công để đưa ta vào trong.

Vậy mà chưa kịp sắp xếp cho Nhị tỷ gặp mặt Thế tử, thì chuyện chỉ hôn giữa Nhị tỷ và Hoài An Hầu đã xong xuôi.

Ngay cả thánh chỉ cũng đã ban xuống, không còn cách nào xoay chuyển.

Nhưng người như ông ta, làm sao có thể dễ dàng cam tâm?

Chưa đầy hai ngày sau, Nhị tỷ bị các ma ma đè xuống đất, lưng đầy vết thương chằng chịt.

Phụ thân ngồi trên cao, ánh mắt lạnh lùng và hiểm độc:

Bạn cần đăng nhập để bình luận