Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

19

Một chiêu khống chế nhanh gọn.

Đối phương hoàn toàn không có sức phản kháng.

Cô vung tay, nắm tròn ánh sáng vàng lập tức dừng lại trước mặt, lơ lửng giữa không trung. Cùng lúc đó, trong không khí vang lên những tiếng ríu rít như tiếng chim non hoảng loạn.

"Nói tiếng người." Lê Kiến Mộc thản nhiên ngoáy tai.

Khối sáng im lặng vài giây, như thể đang cố nhớ lại cách dùng ngôn ngữ. Một lúc lâu sau, nó mới lên tiếng, giọng điệu lắp bắp:

"Cô... cô bắt tôi làm gì?"

Lê Kiến Mộc không trả lời ngay, chỉ nhìn chằm chằm vào nó, sau đó chậm rãi nhại lại giọng điệu của nó:

"Bà trêu chọc đám công nhân đó làm gì?"

Khối sáng run lên, im lặng thêm một chút rồi mới đáp:

"Tôi không có trêu chọc ai cả. Mảnh đất này là nhà tôi, tôi chỉ không muốn họ xây dựng ở đây."

Lê Kiến Mộc bình tĩnh nhắc nhở: "Nhưng bà đã c.h.ế.t rồi."

"Thì sao?" Giọng điệu đối phương có phần ngang bướng. "Tôi vẫn còn con trai, con trai tôi rất giỏi giang! Sau này nó sẽ trở về đây xây nhà. Nếu bây giờ họ xây nhà lên đất này, vậy con cháu tôi sau này ở đâu?"

Lê Kiến Mộc khẽ cau mày, kiên nhẫn giải thích: "Mảnh đất này hiện tại đã được quốc gia quy hoạch cho chủ đầu tư. Con trai bà đã nhận được tiền bồi thường và đang sống ở một nơi khác."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/19.html.]

"Không quan tâm! Tôi cũng không biết gì hết!" Khối sáng gào lên. "Tôi chỉ biết đây là nhà của tôi! Ngoài con trai tôi ra, tôi không muốn bất cứ ai động đến nơi này!"

Lê Kiến Mộc: "..."

Cô thở dài, giọng có chút lạnh nhạt: "Nói không thông, vậy chỉ có thể tiễn bà đi."

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Khối sáng lập tức trở nên kích động, giọng the thé phản bác:

"Cô! Sao cô lại vô lý như vậy? Tôi đâu có g.i.ế.c người! Tôi chỉ muốn bảo vệ nhà mình cũng không được sao? Dưới bầu trời này còn có nơi nào nói được lý lẽ nữa không? Ôi trời ơi, số tôi sao mà khổ thế này... hu hu hu..."

Nghe thấy tiếng khóc lóc ầm ĩ, trong đầu Lê Kiến Mộc chợt hiện lên hình ảnh những người phụ nữ trên mạng hay ngồi bệt xuống đất, vừa khóc vừa kêu oan.

Cô nhẫn nại hỏi: "Thế bà muốn thế nào?"

Lê Kiến Mộc có thể nhận ra, khối sáng này không thực sự muốn ngăn cản việc khởi công. Nếu không, bà ta đã ra tay g.i.ế.c người để biến nơi này thành vùng đất c.h.ế.t từ lâu. Thực tế, trong suốt thời gian qua, dù công trường liên tục xảy ra sự cố, nhưng chỉ là những chấn thương nhẹ, chưa từng có ai tử vong.

Hơn nữa, bà ta cũng chưa từng dọa nạt dân bản địa hay con cháu của họ.

Quả nhiên, khối sáng khóc sụt sịt thêm một lúc rồi nhỏ giọng nói:

"Tôi... tôi có hai nguyện vọng..."

Lê Kiến Mộc thầm nghĩ: Biết ngay mà.

Cô đưa tay day trán, giọng điềm tĩnh: "Nói đi."

Lần này, khối sáng không còn gào thét nữa mà bắt đầu kể lại câu chuyện của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận