Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch
1
Trên công trường đầy bụi bặm, tiếng máy móc ầm ĩ hòa lẫn với tiếng người gọi nhau í ới. Ánh mặt trời giữa trưa chói chang như muốn thiêu đốt vạn vật, nhưng giữa đám công nhân mặc đồng phục lao động màu xám, có một bóng dáng nhỏ bé trông vô cùng lạc lõng.
Thiếu nữ ấy ngồi dưới ánh nắng, làn da trắng đến lạ, gương mặt không chút biểu cảm, chỉ lặng lẽ ngước nhìn bầu trời cao. Nhưng trong lòng cô lại ngổn ngang suy nghĩ.
Vì sao linh khí trên thế gian gần như đã đoạn tuyệt?
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
Vì sao các đại lão huyền môn lần lượt ngã xuống?
Vì sao Thiên giới Hạo Nhiên Thượng Thanh cắt đứt liên hệ, không thể nào kết nối được?
Quan trọng nhất, đây là giữa trưa, dương khí mạnh nhất, vậy mà cô vừa thấy một hồn ma lướt qua?
“Tiểu Lê, qua đây bốc gạch đi!”
Một giọng nói lớn vang lên, kéo cô trở lại thực tại.
Lê Kiến Mộc hoàn hồn, đứng dậy ngay lập tức: “Tới ngay!”
Cô phủi bụi bám trên quần áo, nhanh chóng đi theo người đàn ông vừa gọi mình. Thành thục đeo găng tay bảo hộ, động tác lưu loát, cô và đối phương nhanh chóng chất đầy một xe gạch. Mọi thao tác đều tự nhiên như nước chảy mây trôi, không có chút nào là người mới cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/1.html.]
Người đàn ông lau mồ hôi, vừa thở dốc vừa nhìn cô, giọng đầy kinh ngạc: “Trước đây nghe nói gia đình em không cho làm việc nặng, vậy mà giờ làm cũng đâu thua kém ai, sức còn khỏe nữa.”
Lê Kiến Mộc chỉ khẽ cười, trên gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn mang theo nét trầm ổn vượt xa tuổi tác.
Ba ngày trước, cô xuyên vào thế giới này.
Kiếp trước, cô là người đứng đầu dưới trướng chưởng môn Thanh Huyền Môn, là niềm hy vọng lớn nhất trong toàn bộ huyền môn để phi thăng thượng giới.
Phi thăng cần vượt qua tám mươi mốt đạo thiên lôi. Khi cô đã đến bước cuối cùng, bậc thang lên trời đã xuất hiện ngay trước mắt, thì bất ngờ, ý thức cô trở nên hỗn loạn. Trong khoảnh khắc ấy, tất cả chìm vào hư vô.
Khi tỉnh lại, cô đã đến ngàn năm sau, nhập vào thân thể một cô gái xa lạ.
Chủ nhân cũ của thân thể này cũng tên Lê Kiến Mộc, là một cô nhi, từ nhỏ đã sống trong một đạo quán cũ nát ở một huyện nhỏ xa xôi, được một vị sư phụ già nuôi lớn.
Cuộc sống ở đạo quán vô cùng nghèo khó, không có hương khói, không có tín đồ. Cả đời nguyên chủ gần như chỉ quanh quẩn trong núi, ngay cả huyện thành cũng chưa từng đặt chân tới.
Một tháng rưỡi trước, nguyên chủ nhận được thư trúng tuyển của đại học Bắc Thành, nhưng học phí lại là một vấn đề lớn. Vì vậy, cô ấy theo người cùng thôn là Triệu Cương ra ngoài làm việc, kiếm tiền nhập học. Công việc chính là bốc gạch ở công trường này.
Nhưng… tại sao cô lại chiếm cơ thể này? Nguyên chủ thực sự đã chết, hay vẫn còn ở đâu đó? Cô không biết.