Dù thì vì an , vẫn cố gắng nhanh chóng mời đại phu đến.
Nhị công tử mặt lạnh dựa giường, thấy và đại phu , hung hăng trừng mắt một cái.
Ta để ý, chỉ thúc giục: "Nhị công tử lời, ngài đưa tay để đại phu bắt mạch, ngài thì lòng nô tỳ mới thể yên ."
Nhị công tử cứng đầu, khoanh tay nhúc nhích.
Nhìn bộ dạng đó của , lòng mềm nhũn, đành dỗ dành:
"Không nô tỳ cho ngài tắm, ngài bệnh một trận là lòng nô tỳ cũng theo đó mà thắt một trận, nô tỳ ăn ngon ngủ yên, cả ngày chỉ mong bệnh của Nhị công tử nhanh chóng khỏi, cái tội nô tỳ hận thể chịu cho ngài."
Mắt thấy sắc mặt Nhị công tử bắt đầu dịu , tiếp tục khuyên: "Mau để đại phu xem , coi như là vì nô tỳ."
Nhị công tử liếc một cái, hừ lạnh:
" là quen lời ngon tiếng ngọt."
---
Nửa tháng trôi qua, bệnh của Nhị công tử cuối cùng cũng khỏi hẳn.
Bệnh khỏi liền đưa đến học đường.
Vừa bước thấy Lương tiểu thư nháy mắt với .
Mỗi bước mỗi xa
Ánh mắt Nhị công tử lướt qua giữa và Lương tiểu thư một vòng.
Mắt tối sầm .
Thôi , cái mạng nhỏ của chắc giữ .
---
Gần đến giờ tan học, Lương tiểu thư và gặp ở chỗ cũ.
Nàng véo má , véo eo .
"Khổ cho ngươi , Giang Thời Quân bệnh, kéo theo ngươi cũng gầy nhiều như ."
Vừa lời liền sốt ruột.
"Không cực khổ cực khổ, chăm sóc Nhị công tử là việc nô tỳ nên , Nhị công tử khỏi bệnh ngài vui nô tỳ cũng vui."
Nàng suy nghĩ của , nheo mắt rạng rỡ: " mà Giang Thời Quân gầy nhiều như , mặt cũng còn tuấn tú như nữa, đây."
Ta lời , bĩu môi vành mắt đều đỏ hoe.
Nhị công tử trừ lương , Lương tiểu thư cũng cho lá vàng.
Tiền mua nhà của bao giờ mới để dành đây.
"Ai da, Tiểu Nguyên Bảo của chúng còn tủi kìa, đừng đừng , tỷ tỷ cho ngươi một cái ."
Nàng kéo tay , nhét tay một vật nặng trịch.
Ta tập trung .
Ối!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thay-tien-nay-long-tham/chuong-6.html.]
Thỏi vàng!
Giàu giàu !
Ta dụi dụi mắt, lập tức định quỳ xuống cảm ơn Lương tiểu thư.
Lương tiểu thư vội vàng kéo , vội:
"Làm gì ! Chúng kiểu quỳ qua quý thế , ngươi mà dám quỳ lập tức thu thỏi vàng đấy."
Ta hít mũi, run rẩy :
"Lương tiểu thư, đại ân đại đức của ngài Nguyên Bảo bao giờ quên."
"Miễn miễn , trong lòng ngươi nhớ kỹ cái của bản tiểu thư là , khi nào ngươi ở bên Giang Thời Quân nữa thì đến tìm , nhất định sẽ cho ngươi nha ấm giường của ."
Ta Lương tiểu thư đang chừa đường lui cho , liền "ừ" một tiếng thật mạnh.
"Ngài là nhất, sẽ phúc báo !"
"Nô tỳ sợ c.h.ế.t mà thật, ngài thích Nhị công tử, đó là phúc khí của ."
"Chỉ tiếc là Nhị công tử khi bệnh càng ngoài, nhưng ngài đừng lo, đợi trời ấm áp hơn, nô tỳ sẽ thêu dệt tai Nhị công tử, Nhị công tử sẽ chịu ngoài đấy,"
"Đến lúc đó nô tỳ sẽ tạo cơ hội cho hai ngài, hai ngài ở bên nhiều hơn, chuyện sẽ thành công đấy."
Lương tiểu thư bật khanh khách.
Cuối cùng vẫn rằng hứng thú của nàng đối với Giang Thời Quân chỉ là nhất thời thấy sắc mà nổi lòng tham, còn bằng xem nha đầu ngốc vì nàng mà bận tới bận lui.
"Được, chuyện đại sự cả đời của bản tiểu thư đều trông cậy ngươi đấy!"
---
Từ hôm đó trở về, Nhị công tử cứ là lạ.
Đầu tiên là lầm bầm một đống đạo lý to lớn với .
Ta hiểu, nổi nóng mắng một trận:
"Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Ruồi xanh mà hái mẫu đơn! Không tự lượng sức! Tự rước lấy nhục!"
Sau đó cho đến gần.
Ngày thường đều là hầu hạ thức dậy, quần áo, rửa mặt, nhưng hôm đó thì tuyệt nhiên cho chạm , cũng nổi cáu, cũng cho dỗ dành.
Gặp là liền đuổi thật xa, như thể là thứ ô uế gì đó.
Chẳng hạn, hôm đó Vô Dạng ôm quần áo đến hậu viện, đưa cho , liền Giang Thời Quân từ xông giật lấy.
Hắn như một quả pháo châm lửa, giọng lốp bốp vang lên:
"Sau đồ của , tuyệt đối cho nàng giặt!"
Giang Thời Quân ôm một đống quần áo bẩn vội vã chạy .
Vô Dạng hiểu , càng .
Hắn lén lút hỏi : "Tiểu Nguyên Bảo, ngươi chuyện gì đắc tội Nhị công tử ?"