THÁI TỬ PHI LẠI MUỐN ĐỘC PHU
Chương 7: Nghĩa Phụ Cao Chiêu
{07}
Chu Thừa tướng nhanh chóng tìm đến Thôi Thư Dương.
Hắn nói: "Nghe nói gần đây điện hạ vì người trong lòng có thân phận thấp kém mà xảy ra mâu thuẫn với Bệ hạ."
Thôi Thư Dương thở dài.
Chu Thừa tướng tiếp tục nói: "Lão thần có một kế sách giúp điện hạ giải quyết nỗi lo."
Thôi Thư Dương lập tức nói: "Chu Thừa tướng mau nói."
"Chỉ cần tìm một người có thân phận cao quý, nhận nàng ấy làm nghĩa nữ, chuyện này tự nhiên sẽ thành."
Thôi Thư Dương vỗ đùi, "Chu tướng thật sự là ‘một lời thức tỉnh người trong mộng’! Nhạc phụ của ta, nhất định phải là ngài!"
Chu Thừa tướng giả vờ từ chối vài lần, rồi cũng đồng ý.
Những chuyện này là Thôi Thư Dương kể cho ta nghe.
Ta hài lòng khen ngợi: "Chu lão đầu làm việc hiệu quả thật."
Thôi Thư Dương đưa tay xoa xoa bụng ta.
"Làm gì vậy?" Ta khó hiểu.
Hắn: "Ta biết tại sao nàng không mang thai rồi."
Ta: "Hả?"
Hắn: "Một bụng ý đồ xấu, không có chỗ cho hài tử."
"Ta không xấu, chỉ là," ta nghiêm túc sửa lời hắn, "vì Dương Dương, ta có thể làm bất cứ điều gì."
Hắn không đáp lời, mỉm cười nhìn ta một lúc, rồi bế ta lên đùi.
"A Ý muốn làm gì thì cứ làm, không cần vì ta."
Ta vừa định rưng rưng nước mắt, liền nghe hắn bổ sung: "Nhưng cũng đừng làm ta /c_h.ế_t/, cảm ơn."
"Ta sẽ cố gắng." Ta nói.
Thực sự thì Hoàng Thượng không phải không đồng ý cho ta làm Thái tử phi, nếu không thì người đã sớm đuổi cổ ta rồi.
Người chỉ đang ép Thôi Thư Dương nghĩ cách tạo cho ta một thân phận danh chính ngôn thuận mà thôi.
Vì vậy, bây giờ, ta thật sự đã trở thành Thái tử phi.
Hôn lễ của chúng ta, Hoàng Thượng... à không, Phụ Hoàng.
Phụ Hoàng đích thân chủ trì hôn lễ của chúng ta.
Chỉ thấy người được thái giám dìu lên đài cao, nói được một chữ lại ho ba tiếng...
Chờ đã, không đúng!
Tối qua Thôi Thư Dương lén lút đến phủ Thừa tướng gặp ta, còn nói Phụ Hoàng uống say kéo hắn tỷ võ, đánh hắn một trận tơi bời nữa mà!
Qua một đêm đã suy yếu thành ra thế này?