THÁI TỬ PHI LẠI MUỐN ĐỘC PHU
Chương 6: Đông Cung Hỉ Sự
{06}
Ở Đông Cung mới được mấy ngày, toàn thân ta như muốn rã rời.
Thôi Thư Dương lại còn cố chấp kéo ta đi yết kiến Hoàng Thượng.
Hoàng Thượng mắt sáng quắc, không giống như sắp /c_h.ế_t/, cũng không biết Chu Thừa tướng và Tứ Hoàng Tử đang vội vàng cái gì.
Thôi Thư Dương kéo ta quỳ xuống bên cạnh ông.
Hoàng Thượng dừng bút son trong tay, hỏi: "Tam nhi, có chuyện gì vậy?"
Thôi Thư Dương: "Nhi thần muốn nàng ấy làm Thái tử phi."
Hoàng Thượng: "Nàng ấy là ai?"
Thôi Thư Dương: "A Ý."
Hoàng Thượng: "A Ý là ai?"
Thôi Thư Dương: "Một tiểu thích khách."
Đại huynh, huynh nghiêm túc đấy à?
Bản năng sinh tồn thúc giục ta mau chạy trốn.
Thôi Thư Dương lại giữ gáy ta không cho ta đứng dậy.
Hoàng Thượng trừng mắt, "Sao được!"
Thôi Thư Dương: "Sao lại không được?"
Hoàng Thượng: "Nàng ta muốn mạng con đấy!"
Thôi Thư Dương: "Dù sao mạng của con cũng chỉ đáng giá ba mươi lượng."
Hoàng Thượng hoang mang: "Cái gì?"
Thôi Thư Dương hắng giọng, sửa lời: "Nàng ấy đang mang thai hài tử của nhi thần."
Ta và Hoàng Thượng: "Hả?"
Hoàng Thượng cũng không ngốc, gọi Thái y đến bắt mạch cho ta một cái là biết hết mọi chuyện.
Thôi Thư Dương vì tội khi quân bị đánh năm mươi trượng vào mông.
Hắn nằm úp sấp trên giường rên rỉ, liên tục gọi ta chăm sóc hắn.
Ta xót xa vuốt ve mái tóc rối trên trán hắn, "Đồ ngốc."
Hắn cười yếu ớt: "Vì A Ý, ta có thể làm bất cứ điều gì."