THÁI TỬ PHI LẠI MUỐN ĐỘC PHU
Chương 1: Linh Đường Quái Sự
{01}
Nghe thấy tiếng động từ quan tài, ta quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Gió cũng không lớn mà? Quay đầu lại, Thôi Thư Dương đã chống tay lên thành quan tài nhìn ta.
Hắn giơ bàn tay gầy guộc trắng bệch ra trước mặt ta.
"Cho ta một ít."
Ta và hắn mắt to trừng mắt nhỏ.
Một cơn xúc động khó kìm nén dâng lên từ bàng quang.
Trong tay chỉ còn lại năm hạt dưa, ta đưa hết cho hắn.
Sau đó, ta run rẩy quỳ xuống.
"Phu... phu... phu quân..." Ta nghẹn ngào, "Ta không cố ý hạ độc chàng, chàng tha cho ta đi, xem như nể mặt hài nhi chưa hình thành của chúng ta!"
Hắn ngừng động tác gặm hạt dưa, "Cái gì? Là nàng hạ độc ta?!"
Xong rồi...
Hóa ra hắn không biết?!
Làm quỷ không phải cái gì cũng biết sao?!
Ta quay đầu bỏ chạy. Cổ áo bị siết chặt, trời đất quay cuồng, ta bị hắn vác lên vai.
"Cứu mạng! Đừng mang ta đi ưm ưm ưm..."
Một bàn tay ấm áp bịt chặt miệng ta.
Chờ đã...
Ấm?
Hắn chưa chết?
{02}
Ta bị Thôi Thư Dương tra hỏi suốt đêm.
Chuyện nên khai lẫn chuyện không nên khai, ta đều khai hết.