Ta Và Phu Quân Cùng Trọng Sinh
8
08
Hoàng thượng ân chuẩn, các quan viên từ tam phẩm trở lên có thể đưa gia quyến cùng đi chơi tại hành cung trong dịp săn b.ắ.n mùa thu.
Ta cùng mẫu thân và các nữ quyến khác đồng hành.
Trên đường, ta còn nhìn thấy Liễu Tố Tố, nàng ta ngồi chung xe với Đỗ Thê.
Xem ra Phí Khâm quả thực rất cưng chiều nàng ta, ngay cả trong những dịp như thế này, một tiểu thiếp của quan nhỏ như nàng ta cũng có thể đi theo.
Ta không để Liễu Tố Tố vào mắt, nhưng không ngờ đến hành cung, nàng ta lại chủ động tìm ta.
Câu đầu tiên nàng ta nói với ta là:
“Tạ tiểu thư, ngươi biết rõ Khâm ca ca yêu ngươi đến nhường nào. Hắn luôn giữ trống vị trí chính thê vì ngươi. Hắn theo Nhị hoàng tử cũng là vì muốn tranh tương lai cho ngươi. Tại sao ngươi phải đối đầu với hắn khắp nơi như vậy?”
“Tạ tiểu thư, thu tay lại đi, ngươi nên biết thế nào là đủ rồi.”
Những lời này khiến ta không nhịn được mà bật cười:
“Vì ta mà tranh tương lai? Ta là đích nữ nhà Thừa tướng, cần hắn – một tiểu quan bát phẩm tranh tương lai cho ta sao? Hắn cũng xứng à?”
“Còn về vị trí chính thê mà ngươi nói, lại càng nực cười. Ngoài ngươi ra, ngươi thử hỏi xem khắp kinh thành này, có nữ tử quý tộc nào coi trọng một kẻ bội tín bội nghĩa, vô dụng như hắn không?”
“Liễu tiểu thư, ta không nhằm vào ngươi, ngươi cũng đừng đến trước mặt ta mà khoe mẽ.”
Ta vừa định quay đi thì bị Liễu Tố Tố giữ chặt lấy vạt áo.
Nàng ta liền quỳ xuống trước mặt ta, vừa khóc vừa nói:
“Tỷ, ta biết tất cả đều do ta mà ra. Là ta đã phá hỏng tình cảm giữa chị và Khâm ca ca.”
“Chỉ cần tỷ đồng ý làm lành với Khâm ca ca, ta lập tức đi chết.”
Liễu Tố Tố quả thật quyết liệt, nói xong liền đứng dậy định lao vào cây mà đ.â.m đầu.
Nhưng cây còn chưa kịp chạm, nàng ta đã đ.â.m thẳng vào lòng Phí Khâm.
Liễu Tố Tố lại bắt đầu một tràng khóc lóc kể lể:
“Khâm ca ca, huynh cứ để muội c.h.ế.t đi! Muội c.h.ế.t rồi, huynh và tỷ tỷ sẽ lại làm lành với nhau, huynh cũng không cần phải đau khổ như thế này nữa.”
Phí Khâm ôm chặt lấy Liễu Tố Tố, dỗ dành một hồi lâu, cuối cùng cũng khiến nàng ta ngừng khóc, còn vui vẻ hôn lên má hắn một cái.
Xuân Hoa đứng bên cạnh ta, vừa che mắt vừa lén nhìn, nhỏ giọng lẩm bẩm: