Ta Và Phu Quân Cùng Trọng Sinh
2
02
Ta vốn còn đang suy tính làm cách nào để ngăn cản hôn sự này, không ngờ động tác của Phí Khâm lại nhanh hơn ta rất nhiều.
Nhìn dáng vẻ hắn nóng lòng như vậy, ta đoán, hắn cũng đã trọng sinh.
Phí Khâm không trả lời câu hỏi của Phí phụ, tiếp tục sải bước lớn đi về phía trước.
Phí phụ giận dữ quát lớn:
“Phí Khâm, ngươi dám?”
Phí mẫu cũng lo lắng cất tiếng:
“Khâm nhi, có chuyện gì thì chờ bái đường xong hãy làm không được sao?”
Khách khứa trong sảnh bắt đầu xôn xao bàn tán, phần lớn đều mang dáng vẻ xem trò hay.
Phí Khâm như tỉnh mộng, cuối cùng chịu quay đầu lại, nói với Phí phụ và Phí mẫu:
“Phụ mẫu, hài nhi có việc gấp cần phải làm ngay, chờ trở về sẽ giải thích với hai người.”
Sau đó, hắn nhìn ta, nói:
“A Duẫn, nàng ngoan một chút, đợi ta làm xong việc sẽ quay lại bái đường cưới nàng.”
Khuôn mặt này, trẻ trung tuấn tú vô cùng, nhưng ngữ khí khi nói chuyện lại mang phong thái của một người nhiều năm sau, khi đã ngồi ở vị trí cực cao trong triều đình.
Thói quen vô thức ra lệnh, chỉ bảo.
Kiếp trước nhìn khuôn mặt này, lòng ta ngập tràn vui sướng.