Ta Ở Hậu Cung Ăn Dưa

Chương 1

Hậu cung, phi tần nào cũng đang say men tình ái.

Triệu Tài nhân ngày ngày liếc mắt đưa tình với Thị lang đại nhân. Ngụy Mỹ nhân đêm đêm treo cái yếm uyên ương đỏ lên thắt lưng của đủ loại nam sủng.

Phi tần bận rộn vụng trộm, cung nữ bận rộn canh chừng. Còn ta thì ngồi vắt vẻo trên tường ăn dưa với viết loại truyện không tiện nói.

Hoàng đế đứng dưới tường, ra vẻ trầm ngâm: "Nàng chưa từng vụng trộm, chẳng lẽ là vì Trẫm..."

Ta sợ quá lăn từ trên tường xuống: "Không phải! Ta không có! Ta chỉ là lãnh cảm thôi!"

Ngày hôm sau, vị Yến Vương trong truyền thuyết dung mạo tuyệt thế nhưng bất lực tìm đến ta: "Nghe nói nàng lãnh cảm?"

Úy quốc đúng là một nơi điên rồ.

Từ khi bắt đầu biết nhận thức, ta đã liên tục hỏi phụ thân một câu hỏi.

"Vì sao Úy quốc của chúng ta lại điên rồ đến vậy?"

Phụ thân nghĩ ngợi hồi lâu, đáp: "Chắc là do vấn đề ở mồ mả tổ tiên."

Hoàng đế xấu xí, giữa trán có một nốt ruồi to tướng.

Vậy mà lại thích mỹ nhân, hậu cung đông đến mức phải trải chiếu xuống đất mà nằm.

Trước khi ta nhập cung, phụ thân hỏi ta: "Khuấy đảo hậu cung, gây sóng gió, con có làm được không?"

Ta mặt đầy hoang mang.

Phụ thân nói: "Thôi, con mình đẻ ra, mình hiểu rõ nhất. Con cứ vào chơi đi, ta sẽ tìm cơ hội đưa người khác vào cung thay con."

Nửa năm sau, phụ thân đưa một mỹ nhân vào cung thay ta.

Nhưng ta từ chối.

Ở đây ăn ngon, ở sướng, quản lý lỏng lẻo, địa vị lại tăng dần theo thâm niên trong cung. Thỉnh thoảng còn có dưa to như phi tần đêm khuya hú hí với thị vệ, quyền thần ôm mỹ nhân bỏ trốn, hoàng tử với kế mẫu lộn xộn... để hóng.

Kích thích hết chỗ nói!

Vào cung nửa năm, ta nhiệt tình chạy khắp nơi hóng hớt, đã có thể dựa vào khứu giác nhạy bén, phát hiện ra dưa mới ngay lập tức, và tìm được vị trí ăn dưa tốt nhất.

Vì năng lực nghiệp vụ xuất sắc, khi phi tần đấu đá nhau, thường xuyên bỏ tiền ra mua thông tin đen của đối phương từ ta.

Các nàng ra tay hào phóng, đấu đá nhau chiêu nào chiêu nấy đều hiểm độc.

Dù sao, đấu thua là phải hầu ngủ tên Hoàng đế xấu xí kia.

Chỉ trong nửa năm, ta đã tích cóp được đầy một hòm tiền riêng.

Ngày tháng tốt đẹp như vậy, nằm mơ ta cũng có thể cười tỉnh.

Rời đi á? Không đời nào, có ba con lừa kéo ta cũng không đi!

Mỹ nhân đến thay ta tên là A Thanh.

Nghĩ đến việc nàng ấy khó khăn lắm mới vào cung một chuyến, ta muốn làm tròn bổn phận chủ nhà, nhiệt tình chiêu đãi nàng ấy một phen.

Ta hỏi: "Ngươi thích đề tài tình ái nóng bỏng hay là l.o.ạ.n l.u.â.n gia đình? Còn có cả hậu cung thuần ái nữa, nhưng hơi kén người đọc, phải đợi."

A Thanh nói: "Vậy thì tình ái nóng bỏng đi."

Ta nói: "Được."

Ta trèo lên cây, trên nhìn thiên tượng, dưới nhìn đèn lồng trước cửa các cung, tính toán một chút, rồi kéo A Thanh: "Đi, đến Ngự Hoa Viên rình Tống Mỹ nhân!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-o-hau-cung-an-dua/chuong-1.html.]

A Thanh nói: "Một loạt thao tác của ngươi đúng là nhuần nhuyễn như nước chảy mây trôi, thành thạo đến mức làm người ta đau tim."

Trăng lên đến ngọn liễu, Tống Mỹ nhân quả nhiên đến.

Mỹ nhân y phục mỏng như khói, mặt phấn má đào e lệ ngóng trông.

Trong bụi hoa lập tức nhảy ra một nam nhân lực lưỡng, đè Tống Mỹ nhân xuống đất.

Trong khoảnh khắc, y phục mỏng manh bay tán loạn, tiếng rên rỉ không dứt bên tai.

A Thanh không nhịn được thốt lên một câu: "Ghê thật!"

Ta chia cho A Thanh một nắm hạt dưa, bình luận: "Tên này không được lắm, hơi vội vàng, tiết tấu chưa đủ."

"Động tác cũng không được đẹp mắt cho lắm, cứ như bị động kinh."

"Trong lĩnh vực tình ái nóng bỏng này, vẫn là thẩm mỹ của Ngụy Mỹ nhân đẹp mắt nhất. Nam nhân nàng ta chọn, ai cũng chân dài m.ô.n.g cong eo thon. Tiếc là mấy hôm nay nàng ta đến tháng, ngươi không có diễm phúc rồi."

Một màn kịch kết thúc, Tống Mỹ nhân mặc lại y phục rồi rời đi.

Ta vỗ vai A Thanh: "Ta đã nói ta sống trong cung rất tốt rồi mà! Về nói với phụ thân, không cần thay ta nữa, ta không đi."

A Thanh suy nghĩ một chút: "Hay là ta cũng ở lại đây với ngươi nhé?"

Ta ngẩn người: "Chẳng lẽ ngươi muốn ở lại là để xem Ngụy Mỹ nhân sao?"

A Thanh đỏ mặt: "Không phải."

Ta hỏi: "Biết vẽ tranh không?"

A Thanh nói: "Biết."

Ta vỗ đùi: "Bây giờ tin tức muốn hot phải có hình ảnh minh họa, mà khoản vẽ vời này của ta lại chẳng khác nào gà bới, đào được tin hot cũng bán không được giá tốt. Được, ngươi ở lại đi!"

A Thanh thích nghi rất nhanh và cũng rất thích thú đối với công việc này.

Hai chúng ta nhanh chóng đạt được sự ăn ý nhất định.

Ta vừa trèo lên cây, nàng ấy liền đi lấy bút mực.

Ta vừa ra hiệu, nàng ấy liền lao ra như tên bắn.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Tranh của A Thanh vẽ uyển chuyển, liền mạch, chỗ nào cần che thì che, chỗ nào cần lộ thì lộ.

Thường khiến người ta nhìn đến khô cả họng, muốn dừng mà không được.

A Thanh vẽ tranh, ta viết chữ.

Hai chúng ta tính toán, sau này ra khỏi cung, sẽ tập hợp những hình vẽ và bài viết này thành sách, lại có thể bán được một khoản kha khá.

Có A Thanh, ta như hổ mọc thêm cánh, chưa đầy một tháng, tiền riêng đã chất đầy hai hòm.

Ta được khích lệ mạnh mẽ, hận không thể ngày ngày ngồi trên tường hóng chuyện kiếm tiền.

Hành động bất thường này cuối cùng đã kinh động đến Hoàng đế.

Hôm nay, hắn đạp ánh hoàng hôn mà đến, đứng dưới bức tường đỏ nở đầy hoa hải đường.

Thật là phá hỏng cảnh quan.

"Trong cung người ta nói, nàng ngày ngày trèo lên tường mong Trẫm đến, ban đầu Trẫm không tin." Hoàng đế vẻ mặt cảm động.

Ta ngồi trên tường, tay cầm giấy bút, lần đầu tiên cảm thấy nhỏ bé và bất lực như vậy.

Không ngờ, gió tanh mưa m.á.u của cung đấu vẫn thổi đến chỗ ta.

Những năm này, phi tần mỹ nữ trong hậu cung vì muốn tránh thị tẩm, thủ đoạn nào cũng tàn nhẫn hơn chiêu trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận