SAU KHI TỈNH NGỘ, TA LIỀN HÒA LY VỚI PHU QUÂN TRA NAM

5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Thừa sợ ta lại làm lớn chuyện, vội vàng dỗ dành.

 

“Chuyện này… nàng có thể…”

 

“Có thể cho qua ư? Không thể!” 

 

Thân thể ta còn yếu, nhưng giọng nói lại vô cùng kiên quyết.

 

“Đưa ta thư hòa ly. Nếu không, chuyện này sẽ không bao giờ có hồi kết.”

 

Lục Thừa mím chặt môi, ngoài miệng khuyên ta nên suy nghĩ thấu đáo, bảo ta tĩnh dưỡng cho tốt. 

 

Nhưng trong ánh mắt hắn, ta lại thấy được sự nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.

 

Hòa ly với ta, e là hắn cảm thấy cuộc trao đổi này quá mức hài lòng rồi.

 

Dù sao cũng là ta chủ động đưa ra, hắn chỉ là bất đắc dĩ mà thuận theo.

 

Thậm chí khi đưa thư cho ta, hắn còn nắm c.h.ặ.t t.a.y ta:

 

“Giao Giao, nếu một ngày nàng nghĩ thông rồi, cửa phủ Lục gia mãi mãi rộng mở chờ nàng quay về. Ta có thể cưới nàng lần nữa.”

 

“Cưới ta? Làm thiếp của ngươi chắc?” 

 

Ta giật mạnh lấy thư hòa ly, cẩn thận cất giữ.

 

“Ngay cả danh chính ngôn thuận làm chính thê ta còn không màng, ngươi nghĩ ta sẽ lại bước chân vào cửa nhà Lục gia sao?”

 

8

 

Chỉ trong khoảnh khắc, những dòng đạn mạc tràn ngập sự vui mừng.O Mai d.a.o Muoi

 

【Nữ chính giỏi quá, cuối cùng cũng thoát khỏi tên cặn bã kia rồi.】

 

【Phụ nữ chỉ cần không mê muội vì tình, truyện sẽ càng đọc càng đã!】

 

【Vì hạnh phúc tương lai mà như vậy cũng đáng. Giao Giao đã thoát khỏi bể khổ rồi, tung hoa tung hoa. Nhưng không thể để hai tên súc sinh kia được lợi.】

 

Tất nhiên là không thể để chúng được lợi.

 

Ta lê tấm thân ốm yếu trở về nhà, mẫu thân ta ôm chầm lấy ta, nước mắt lập tức trào ra.

 

“Biết trước hắn là loại người như vậy, năm đó có nói gì ta cũng sẽ không để con gả qua đó.”

 

Nhưng ba năm trước, ai mà biết được chứ?

 

Khi đó hắn vừa tham gia điện thí, giành được vị trí Thám Hoa, lời lẽ tao nhã, ai ai cũng cho rằng hắn tuấn tú tài hoa, chẳng ai ngờ được lại là kẻ lòng lang dạ sói đến thế.

 

Phụ thân ta an ủi ta một hồi, dặn dò chuẩn bị một ít nguyên liệu và thuốc bổ thân cho ta, còn nói rõ rằng đã lén phái người điều tra Hy Loan, chẳng bao lâu nữa sẽ có kết quả.

 

“Hãy để chúng nó được tự do vài ngày nữa, cục tức này, phụ thân nhất định sẽ thay con mà xả giận.”

 

Người lo việc này là một môn sinh đắc ý của phụ thân ta, tên là Bạch Ngọc Nam.

 

Phụ thân ta nói vốn định gả ta cho Bạch Ngọc Nam, nhưng vì nương nương trong hậu cung đã mở lời, hoàng thượng lại đích thân chấp thuận, phụ thân ta mới đồng ý hôn sự giữa ta và Lục Thừa.

 

Lục Thừa và vị Lưu nương nương kia cũng coi như có chút họ hàng xa.

 

Trong kịch bản mà ta biết, không nhắc quá nhiều đến vị Lưu nương nương này. 

 

Nhưng ta nghĩ lý do Lục Thừa có thể dễ dàng lật đổ Thẩm gia, ngoài việc hắn âm mưu đã lâu, chắc chắn vị Lưu nương nương kia cũng ra không ít sức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-tinh-ngo-ta-lien-hoa-ly-voi-phu-quan-tra-nam/5.html.]

 

Muốn định tội Lục Thừa, nếu không có chứng cứ xác thực, e là không dễ gì.

 

Ngày hôm sau, Bạch Ngọc Nam liền đến tìm ta, dựa theo mô tả của ta mà vẽ ra một bức chân dung của Hy Loan.

 

“Nghe nói cô nương này suốt ngày dùng khăn che mặt, cũng chỉ là thử vận may, không ngờ Thẩm tiểu thư lại thực sự biết rõ dung mạo nàng ta.” 

 

Hắn vừa ngắm bức tranh mình vẽ, vừa gật gù.

 

“Bái phục, bái phục.”

 

“Cứ tưởng Bạch công tử chỉ giỏi văn chương, không ngờ tài vẽ tranh cũng tuyệt đến vậy, thật khiến người ta khâm phục không thôi.”

 

Bạch Ngọc Nam và Lục Thừa tính cách hoàn toàn khác biệt, hắn cho người ta cảm giác phóng khoáng, phong lưu.

 

Trong thoại bản chỉ miêu tả hắn bằng vài nét ngắn ngủi, sau khi Thẩm gia suy tàn, hắn không giống những kẻ khác giậu đổ bìm leo, mà ngược lại còn tìm chứng cứ khắp nơi, muốn giúp Thẩm gia lật lại bản án.

 

Chỉ tiếc là khắp nơi đều bị chặn đứng, đến khi ta c.h.ế.t, hắn đã bán sạch gia sản, nhưng cuối cùng vẫn không như ý nguyện.

 

Chỉ riêng điều đó thôi, ta đã thấy vô cùng cảm kích hắn rồi.

 

Bạch Ngọc Nam nhanh chóng có tin tức, hận không thể moi móc cả tổ tông mười tám đời nhà Hy Loan ra.

 

Ta chẳng còn tâm trí nào nghe mấy chuyện gia tộc lằng nhằng kia, chỉ nhớ Bạch Ngọc Nam nói nàng ta và Lục Thừa từng đính hôn từ nhỏ, nhưng vì phụ mẫu Lục Thừa mất sớm, chuyện hôn sự ấy cũng theo đó mà chìm vào quên lãng.O Mai d.a.o Muoi

 

Chỉ là mối quan hệ giữa Lục Thừa và Hy Loan hình như luôn rất tốt.

 

Lần này là vì ca ca của Hy Loan phạm tội, cả gia đình nàng ta, nam thì bị phạt làm khổ sai, nữ thì thành nô tỳ,  kỹ nữ.

 

Hy Loan vốn bị định làm quân kỹ, nhưng giữa đường gặp phải sơn tặc, trong lúc hỗn loạn thì Lục Thừa đã đưa nàng ta đi.

 

“Nói đến tội của ca ca nàng ta, thì lớn cũng được, nhỏ cũng xong.” 

 

Bạch Ngọc Nam thong dong cầm miếng bánh quế hoa cắn một miếng.

 

“Quan địa phương làm việc không nghiêm minh, Lục Thừa chịu giữ nàng ta lại, chắc hẳn đã tính sẵn đường lui.”

 

“Nếu ta đem chuyện này phơi bày ra, lỡ như tên họ Lục nhân đóa cơ hội mà rửa sạch tội cho Hy Loan, chẳng phải lại rẻ cho bọn chúng à.”

 

“Có thể rửa tội được sao?” 

 

Ta lo hắn bị nghẹn, vội dâng chén trà.

 

“Đừng quên, có nương nương chống lưng, trắng cũng có thể nói thành đen, huống hồ đây lại không phải việc gì quá khó xử.”

 

“Ồ…” Ta gật đầu.

 

“Vậy nếu… nương nương không quan tâm hắn nữa thì sao?”

 

Bạch Ngọc Nam bật cười: 

 

“Tất nhiên là quá tốt rồi, xem ra ta với cô nương nghĩ giống nhau.”

 

Đạn mạc lại bất ngờ bật ra đầy lời bình.

 

【Hình như Bạch Ngọc Nam đã quen biết nữ chính từ lâu rồi, sau này còn bái làm môn sinh của thượng thư.】

 

【Hai người này đúng là trai tài gái sắc, đứng cạnh nhau quá xứng, nói chuyện cũng hợp ý như vậy. Giao Giao, hạnh phúc của tỷ tỷ đang ngay trước mắt đó.】

 

Xứng đôi sao?

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận