Sau khi thoát khỏi phó bản k inh d ị
Chương 5
Phía bên kia, Ninh Ninh hất cằm, không vui đạp vào góc ghế sofa:
"Mẹ, sao mẹ có thể nói con và ba không tìm mẹ? Chị Chúc Chúc nói rằng xác suất sống sót sau khi rơi từ vách đá quá nhỏ nên ba và con mới từ bỏ!"
Thì ra, đó chính là câu trả lời của họ.
"Nhưng nếu là các người mấ t tíc h, dù phải đào sâu ba thước đất, tôi cũng sẽ tìm các người, cho đến khi đưa được các người về nhà."
Tôi cố gắng kiềm chế sự đắng cay trong cổ họng, bình tĩnh nhìn Giang Dự Trầm:
"Chúng ta ly hôn đi. Còn nữa, Ninh Ninh thuộc về anh, tôi không cần nó nữa."
#trasuatiensinh
5
Giang Dự Trầm rõ ràng không tin rằng tôi thực sự muốn ly hôn.
"Chỉ vì tôi bảo em đi gặp bác sĩ tâ m l ý mà em muốn ly hôn sao?"
Tôi không nói gì. Nhưng câu trả lời đã rõ ràng trong sự im lặng.
"Được thôi."
Một tiếng cười lạnh từ miệng anh vang lên.
"Em nhất định phải nghi ngờ mối quan hệ giữa tôi và Chúc Ý Tuyết, đúng không? Nói tôi ngoại tình, thế em có bằng chứng rõ ràng không? Ngược lại, em mất tích lâu như vậy, ai biết có phải em đi lăng nhăng với người đàn ông nào đó không."
Phía bên kia, Ninh Ninh cúi đầu nghịch ngón tay, không nói một lời giữ lại.
Có lẽ cô bé cũng mong tôi sớm rời đi để nhường chỗ cho mẹ Chúc Chúc của cô bé.
Cảnh tượng tsts trước mắt thật sự buồn cười. Lời lẽ không thể diễn tả được cảm giác lạnh lẽo trong lòng tôi, giống như bị một chậu nước lạnh dội vào mặt giữa mùa đông vậy.
Tôi chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây.
#trasuatiensinh
Ký xong thỏa thuận ly hôn, tôi quyết tâm bắt đầu thu dọn đồ đạc. Tôi biết rằng đây không còn là nhà của tôi nữa.