Sau khi thoát khỏi phó bản k inh d ị
Chương 10
Về đến nhà, Giang Dự Trầm nhìn căn nhà trống vắng, cảm giác nhẹ nhõm lan tỏa khắp cơ thể khiến anh không khỏi nở nụ cười.
Anh nhắn tin cho Chúc Ý Tuyết:
[Anh ly hôn rồi.]
Chúc Ý Tuyết nhanh chóng trả lời:
[Thật không? Anh đừng lừa em.]
[Thật mà. Ngày mai cứ tới đây, để em tự kiểm tra.]
Giang Dự Trầm cười, giơ tay chụp ảnh gửi cho cô ta.
Trong bức ảnh, căn nhà đã không còn dấu vết của nữ chủ nhân.
Nhưng vô tình lại chụp được Giang Ninh đang tsts co rúm lại, vẻ mặt lo lắng.
Giang Dự Trầm cau mày cầm lại điện thoại.
Đứa trẻ này hôm nay rốt cuộc làm sao vậy?
Trên đường từ Cục Dân chính về nhà cứ như mất hồn, miệng luôn nói gì đó về ma qu ỷ, anh ta đã gần hết kiên nhẫn rồi.
Biết thế này, đã sớm giao nó cho Song Ngâm rồi.
Dù sao thì anh và Chúc Ý Tuyết cũng sớm muộn sẽ có con của mình.
Tốt nhất là con trai, để có thể thừa kế gia nghiệp.
“Ba, lúc nãy con thật sự thấy con bé mặc áo đỏ đó quay đầu một vòng, thật đấy.”
Giang Ninh giọng nghẹn ngào.
“Ninh Ninh không nói dối, tại sao ba không tin con?”
Mắt cô bé đỏ hoe.
Giang Dự Trầm định nói gì đó thì Giang Ninh đột nhiên hắt xì.
Ninh Ninh ôm lấy cơ thể lạnh buốt của mình, làm nũng:
“Ba ơi, Ninh Ninh đa u đầ u quá, ba ôm Ninh Ninh đi.”
Giang Dự Trầm cuối cùng không chịu nổi nữa, bực bội mắng: