7.
Lúc , chúng ba sư đều nhốt trong thần thông của Trấn Nguyên Tử, một loại chất lỏng nhớp nháp từ đỉnh đầu đổ xuống.
Giây tiếp theo, chúng sẽ rơi vạn kiếp bất phục.
Bát Giới ghé đến mặt , vô cùng sốt ruột :
"Hầu ca, con yêu quái pháp lực thông thiên, chúng chỉ thể dùng cái đó thôi."
Cái đó?
"Cái gì?"
Ta nghi hoặc hỏi.
Bát Giới trả lời câu hỏi của , từ từ đưa tay trong lòng, đó lấy một vật màu đen.
Ta kỹ, mới phát hiện đó là một xác ch.ế.c của đứa trẻ sơ sinh!
Bát Giới, tại thứ ?
Chưa kịp suy nghĩ tiếp, bóng tối mắt đột nhiên biến mất, mới giật nhận đây là do Trấn Nguyên Tử thu hồi thần thông.
Ta vội vàng , phát hiện Trấn Nguyên Tử giành lấy xác ch.ế.c của đứa trẻ sơ sinh trong tay Bát Giới, miệng phát âm thanh thỏa mãn:
"Nhân... sâm... quả..."
Bát Giới thấy thời cơ đến, dùng Cửu Xỉ Đinh Bà hung hăng đập xuống đầu !
Bịch!
M/á/u tươi b.ắ.n tung tóe.
Nhị vội vàng thừa cơ hô to:
"Hầu ca, Sa sư , mau gi.ế.c !"
Vừa dứt lời, Hàng Yêu Bảo Trượng của Sa sư xuyên qua lồng n.g.ự.c của Trấn Nguyên Tử.
Hai cùng lúc hô to:
"Hầu ca!!"
Ta cắn răng, cuối cùng cầm Kim Cô Bổng lên, hung hăng đập xuống Trấn Nguyên Tử!
Xin !
Sau một tiếng động mạnh, hai mắt Trấn Nguyên Tử trắng dã, đầu càng đập thành một đống bùn nhão.
Hắn run rẩy , hai mắt ch.ế.c chóc chằm chằm .
"Đừng... ..."
Hắn hết câu, cơ thể chống đỡ nổi mà ngã xuống.
Cuối cùng, tắt thở.
Ta bước lên phía , phát hiện trong cơ thể một mảnh giấy.
Ta cố nén sự khó chịu, rút mảnh giấy đó .
Trên mảnh giấy một câu:
[Hãy chôn t.h.i t.h.ể của Trấn Nguyên Tử gốc cây Nhân Sâm Quả.]
Cầm mảnh giấy , im lặng tại chỗ.
Tất cả thứ mắt dường như đều vượt quá dự đoán của .
Phật Đà biến dị ở Linh Sơn, vòng lặp như ác mộng, yêu ma rối loạn, mảnh giấy kỳ lạ...
Ta thực sự tiếp theo gì.
Sau khi do dự lâu, cất mảnh giấy đó , cho hai sư .
Sau đó, lặng lẽ thu dọn t.h.i t.h.ể của Trấn Nguyên Tử, với Bát Giới:
"Ngươi và Sa sư hãy tìm sư phụ, một việc."
Bát Giới thôi, cuối cùng gật đầu đồng ý:
"Được."
Nói xong, nhị liền cùng Sa sư bay .
Còn thì theo hướng trong ký ức, bay về phía Ngũ Trang Quan.
Không bao lâu, đến Ngũ Trang Quan.
Ngũ Trang Quan hoang tàn đổ nát, dường như lâu ở.
Hai đứa trẻ tên Thanh Phong - Minh Nguyệt trong ký ức, lúc cũng thấy bóng dáng .
Cây Nhân Sâm Quả vốn tràn đầy sức sống trong sân sớm điêu tàn, theo yêu cầu mảnh giấy, đào một cái hố lớn nhỏ.
Trong hố, mấy đoạn ngón tay trẻ con đất bùn lật lên, kỹ, hiểu một chuyện.
Sau đó, chôn t.h.i t.h.ể mất hết hình dạng của Trấn Nguyên Tử xuống gốc cây.
Làm xong tất cả những việc , mảnh giấy đó từ từ hóa thành tro, tiêu tán giữa trời đất.
Trấn Nguyên Tử...
Ta suy nghĩ lâu, cuối cùng vẫn quyết định trở về bên cạnh sư phụ .
Tam giới dường như rơi một sự biến dị đáng sợ, thể để sư phụ rơi nguy hiểm.
Bất kể thế nào, cũng bảo vệ an cho sư phụ!
8.
Ta nhanh trở về bên cạnh sư phụ.
Sư phụ vẫn như cũ, bất kỳ đổi nào, dường như ảnh hưởng gì.
Ta mới thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-tac-sinh-ton-trong-tay-du-ky-phan-5-thinh-kinh-vo-han-luan-hoi/chuong-3.html.]
Bát Giới thấy trở về, vui vẻ với sư phụ:
"Sư phụ, con còn tưởng Hầu ca sợ mấy con yêu quái , một chạy về Hoa Quả Sơn chứ!"
Sư phụ điềm đạm đáp:
"Bát Giới, đại sư của con như ."
Ta nở một nụ , với sư phụ:
"Đã diệt trừ yêu quái ở Sư Đà Lĩnh , sư phụ chúng hãy tiếp tục lên đường thôi."
Sư phụ gật đầu, đó cưỡi Bạch Long Mã tiến về phía .
Chúng một nữa bước lên con đường lấy kinh.
9.
Trên đường , luôn đề phòng những nguy hiểm thể xuất hiện.
Điều ngờ tới là, khi qua Sư Đà Lĩnh, chúng còn gặp kiếp nạn kỳ lạ nào nữa.
Tỳ Khưu Quốc, Phượng Tiên Quận, Trúc Tiết Sơn...
Tất cả kiếp nạn đều dần dần khớp với ký ức của , yêu quái cũng đều giống như trong hồi ức của .
Cuối cùng, chúng qua Đồng Đài Phủ, một nữa đến Lăng Vân Độ.
Qua Lăng Vân Độ, rốt cuộc chúng sẽ chân kinh, sẽ gặp đám quái vật biến dị ?
Ta .
, chuẩn đầy đủ hơn.
Đứng dòng sông cuồn cuộn , suy nghĩ của dần về ba ngày .
Ba ngày , trong đêm khi đều ngủ, giẫm Cân Đẩu Vân một chuyến lên Thiên Đình.
Đến Linh Tiêu Bảo Điện, gặp Ngọc Đế.
Năm trăm năm nhốt trong Ngũ Chỉ Sơn, vòng lặp quỷ dị thể phá giải, hiểu rõ chỉ dựa bản tuyệt đối thể giải quyết tất cả.
Ta đem bộ tình cảnh thấy trong vòng lặp kể cho ngài , và bảo ngài dẫn Thiên Đình mai phục bí mật xung quanh Linh Sơn, xem Phật Tổ bọn họ thật sự ô nhiễm .
Đợi đến khi xong những điều , phát hiện Ngọc Đế tỏ vẻ quá sốc, ngài chỉ , ngừng.
Mây mù chín tầng trời tĩnh lặng, dường như Linh Tiêu Bảo Điện rộng lớn chỉ còn và ngài .
Trong mắt ngài , một cảm giác quen thuộc kỳ quái.
Ta ngài chằm chằm đến mức lạnh sống lưng.
Đang định rời , Ngọc Đế đột nhiên vỗ vai , gượng :
"Tốt lắm.
Tây Thiên lấy kinh Thiên Đình cũng sức, tự nhiên thể mấy tên yêu ma quỷ quái ngăn cản."
Hồi ức dần phai nhạt, ngẩng đầu về phía bên Lăng Vân Độ, Đại Lôi Âm Tự sương mù bao phủ.
Rốt cuộc, bên trong tồn tại thứ gì?
10.
"Đại sư ! Bây giờ đây!"
Giống như , chúng bước lên chiếc thuyền đáy, đến cửa chùa Đại Lôi Âm.
Sau khi đẩy cửa bước , trong đại điện vẫn là những vị Phật và Bồ Tát quen thuộc.
Như Lai Phật Tổ ở vị trí cao nhất, khuôn mặt từ bi, toả hào quang Phật khắp nơi.
Giống như , Ngài lấy một cái hộp, bảo sư phụ bước lên phía mở , lấy chân kinh bên trong.
Sư phụ định nhấc chân bước lên, đột nhiên ngăn cản ông .
Trước ánh mắt ngạc nhiên của sư phụ, thẳng mắt Phật Tổ, :
"Cái hộp , để mở ."
Phật Tổ gì nhiều, Ngài đưa một bàn tay, đưa cái hộp cho .
Ta nhận lấy cái hộp, nhẹ nhàng đặt tay lên nắp hộp.
Giây phút , tim căng thẳng đến cực điểm.
Lúc , tất cả mặt dường như đều ngừng trong thoáng chốc.
Giây tiếp theo, sự chứng kiến của , từ từ mở cái hộp .
Cái đầu đẫm m/á/u mà tưởng tượng xuất hiện, bên trong hộp trống rỗng, chứa bất cứ thứ gì.
Cái hộp , là rỗng!
Đồng thời, sắc mặt của Phật Tổ dần trở nên trắng bệch, tất cả chư Phật cũng lượt về phía sư phụ.
Họ há to miệng, vô câu hiểu, như âm thanh ma quỷ xuyên qua tai.
Ta lấy gậy như ý kim cô bổng từ trong tai , đồng thời hét lớn về phía lưng:
"Ngọc Đế, chính là bây giờ!"
tiếp theo, các vị thần tiên mà tưởng tượng xuất hiện.
Phụt!
Một cánh tay xuyên qua lồng n.g.ự.c của .
Dù kim cang bất hoại, lúc cũng thể chống đỡ đòn chí mạng từ phía .
Ngay đó, cảm thấy vô bàn tay xé nát cơ thể , xé rời da thịt và tứ chi của .
Ta thể chống đỡ thêm nữa và ngã xuống đất.
Trong lúc ý thức mơ hồ, thấy Ngọc Đế từ từ bước đến từ phía , ông cầm một cục thịt bọc trong áo cà sa, đó nhẹ nhàng bỏ miệng.
M/á/u và thịt trong miệng ông liên tục nhai, ông lộ hàm răng nhuốm đỏ m/á/u, nhe răng :
"Các ngươi, đều ch.ế.c."