Quy tắc sinh tồn trong Tây Du Ký phần 5: Thỉnh Kinh Vô Hạn Luân Hồi

Chương 1

1.

 

"Sư phụ!!"

 

Ta đột ngột mở mắt , cầm gậy kim cô từ đất nhảy dậy.

 

Mồ hôi to bằng hạt đậu theo gò má chảy xuống, đặt tay lên ngực, trái tim đập mạnh như xé toạc da thịt của .

 

Bát Giới mơ màng mở mắt , một cách lơ mơ:

 

"Hầu ca, đêm hôm khuya khoắt thế ?"

 

Ta rảnh để ý đến lời , mà vội vàng hỏi:

 

"Nhị , sư phụ ?!"

 

"Sư phụ đang ở bên cạnh chúng ..."

 

Hắn chỉ về phía bên , sư phụ đang nghỉ ngơi bên cạnh Bạch Long Mã, tiếng thở đều đặn kéo dài truyền đến từ hướng đó.

 

Ta vội vàng bước qua, sử dụng Hỏa Nhãn Kim Tinh quan sát sư phụ, cho đến khi xác nhận vấn đề gì, mới thu hồi thần thông.

 

Quá chân thực, chẳng lẽ tất cả chỉ là một giấc mơ ?

 

Rõ ràng thấy chư Phật và Bồ Tát ở chùa Đại Lôi Âm ăn thịt sư phụ, lột da rút gân, uống m/á/u ăn thịt sư phụ, còn cắt đầu của !

 

Sao bây giờ, tất cả từng xảy ?

 

Trong mơ, sư phụ khi ch.ế.c với đây là vòng tuần thứ ba, ý đó là gì?

 

Một loạt câu đố dường như xé nát đầu óc , đang suy nghĩ, Bát Giới dậy từ bên cạnh.

 

"Hầu ca, chỉ cần ngày mai thể an vượt qua Lăng Vân Độ, chúng sẽ lấy chân kinh, tất cả sẽ kết thúc.”

 

“Sư đồ chúng sẽ công đức viên mãn, đạt quả vị kim , sẽ thể bỏ kim cô vị Phật tự tại, đây là điều chúng mong ?”

 

“Tất cả những điều , chỉ cần chúng bước lên thuyền của Phật Tổ Tiếp Dẫn đến bờ bên mà thôi.”

 

“Bây giờ còn thần hồn nát thần tính thế?"

 

Lời của Bát Giới khiến dần bình tĩnh , vỗ vai , :

 

"Quả thật là nghĩ nhiều ."

 

Tây thiên thỉnh kinh mười vạn tám nghìn dặm, là vì khoảnh khắc cuối cùng chân kinh , giờ đây chân kinh mắt, cần dừng bước vì một giấc mơ kỳ quái.

 

Thấy bình tĩnh , Bát Giới liền sang một bên ngủ tiếp, tiếng ngáy của nhhuynh lọt tai .

 

Ta một bên, lặng lẽ lấy gậy như ý kim cô từ trong tai , đó chăm chú về phía sư phụ.

 

Tất cả thực sự, chỉ là một giấc mơ thôi ?

 

2.

 

Chúng cuối cùng cũng đến nơi .

 

Dòng nước chảy xiết ngừng đập bờ, cây cầu độc mộc bắc ngang giữa hai vách núi cheo leo lắc lư ngừng.

 

Lăng Vân Độ.

 

Đi qua nơi , chính là đến Đại Lôi Âm Tự.

 

Đây chính là cửa ải cuối cùng.

 

Rõ ràng là bước cuối cùng khi thành Phật, mà sư đồ chúng thể hiện một tình huống vi diệu.

 

Tất cả dường như đều ý định di chuyển.

 

Bát Giới, tiền là Thiên Bồng Nguyên Soái, một trong Bắc Cực Tứ Thánh, thống lĩnh mười vạn thủy quân Thiên Hà, giờ phút đối mặt với con sông nhỏ , thể run rẩy nhè nhẹ.

 

Còn sư phụ và Sa sư thì im lặng một bên, dường như định qua.

 

Nhìn cây cầu độc mộc lắc lư mặt, đột nhiên sinh một cảm giác khó chịu mãnh liệt.

 

Cơ thể ... dường như đang ngăn cản qua Lăng Vân Độ.

 

Ta đột ngột lắc đầu, gạt bỏ một suy nghĩ rối loạn bước lên cầu độc mộc.

 

Quay đầu sư phụ, nở một nụ gượng gạo, :

 

"Sư phụ, hãy yên tại chỗ, con sẽ biểu diễn cho xem cách vượt qua cây cầu ."

 

Nói xong, liền với tốc độ cực nhhuynh về phía bờ bên , đường vô cùng cẩn thận, sợ gặp chuyện gì kỳ lạ.

 

Cho đến khi hai chân giẫm lên mặt đất, mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Xem quá căng thẳng .

 

Vì lo lắng sư phụ gặp nguy hiểm, vội vàng trở .

 

"Sư phụ, cây cầu độc mộc chính là cửa ải cuối cùng để thành Phật, qua , sẽ thể lấy chân kinh."

 

Vừa dứt lời, một tiếng mái chèo đập nước từ dòng sông vang lên.

 

Ta đầu , chỉ thấy sông đột nhiên xuất hiện một chiếc thuyền, thuyền chèo về phía chúng , cuối cùng từ từ dừng bên bờ.

 

Người lái đò là một ông lão, đôi mắt ông sâu hoắm, cơ thể gầy đến mức da bọc xương, giống hệt một bộ da m/á/u thịt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-tac-sinh-ton-trong-tay-du-ky-phan-5-thinh-kinh-vo-han-luan-hoi/chuong-1.html.]

Ông khàn khàn lên tiếng: "Nếu qua sông, xin mời lên thuyền."

 

Sư phụ mấy vội cảm ơn, đó chuẩn lên thuyền.

 

Ta định bước lên, Hỏa Nhãn Kim Tinh đột nhiên phát hiện một manh mối.

 

Trong chiếc thuyền đó, thứ gì đó.

 

Dưới thuyền, nước sông Lăng Vân Độ nhẹ nhàng gợn sóng, bọt sóng cuộn một bóng đen.

 

Đó là một cái xác.

 

Nhìn rõ cái xác đó, lập tức cảm thấy một nỗi sợ hãi khó tả tràn ngập đỉnh đầu.

 

Ta cam lòng, một nữa vận chuyển pháp lực qua.

 

Trong nước một cái xác mất đầu!

 

M/á/u tươi đỏ thẫm từ cổ của cái xác trào , nhuộm đỏ một vùng nước sông rộng lớn.

 

Trên cổ cái xác dấu răng, giống như ăn sống nuốt tươi mất cái đầu.

 

Đáng sợ hơn là, cái xác đó mặc cà sa Cẩm Đường!

 

Cà sa Cẩm Đường, đây là món đồ Quan Âm Bồ Tát tặng cho sư phụ, đời chỉ duy nhất một chiếc.

 

Ta cảm thấy nổi da gà.

 

Sư phụ còn lên thuyền, cái xác trong nước , rốt cuộc là ai?

 

3.

 

Không kịp suy nghĩ nhiều, sư phụ và các sư lên thuyền, cũng chỉ thể vội vàng theo .

 

Khi lên đủ, lái đò nhẹ nhàng vung mái chèo hướng về phía bờ sông bên .

 

Dọc đường, hết sức cảnh giác chằm chằm từng cử chỉ của ông , sợ rằng ông sẽ hành động bất ngờ nào đó.

 

May mắn , điều lo lắng xảy .

 

Sau khi thuyền cập bến, chúng bình an đặt chân lên mảnh đất của Linh Sơn, còn lái đò gì nhiều, dần biến mất trong sương mù của Lăng Vân Độ.

 

Đại Lôi Âm Tự ở ngay mắt, tiếng tụng kinh của vạn Phật vang vọng từ xa.

 

Sa sư đầu tiên lộ vẻ xúc động, :

 

"Sư phụ, trải qua bao gian nan nguy hiểm, cuối cùng chúng cũng thành công !"

 

Sư phụ mỉm gật đầu, đó dẫn chúng bước trong.

 

Trong Đại Lôi Âm Tự, Phật Tổ tòa sen báu, vạn trượng hào quang tỏa từ kim vạn trượng của Ngài.

 

Sư phụ bước đến giữa Đại Lôi Âm Tự, cúi xuống, thành kính :

 

"Đệ tử qua mười vạn tám nghìn dặm, chỉ cầu vì chúng sinh thiên hạ mà cầu lấy chân kinh!"

 

Phật Tổ gật đầu, đó Ngài nhẹ nhàng vẫy tay, một đám ánh sáng trắng từ lòng bàn tay bay , rơi xuống mặt sư phụ.

 

Khi ánh sáng trắng tan , mới phát hiện đó là một cái hộp.

 

Phật Tổ điềm đạm cất tiếng:

 

"Kim Thiền Tử, ngươi bước lên đây, sẽ ban cho các ngươi chân kinh."

 

Nhìn cảnh tượng , cảm giác bất an của càng lúc càng mạnh.

 

Sư phụ bước lên nhận lấy hộp, đó với tâm trạng xúc động, nhẹ nhàng mở nắp hộp .

 

Dường như giây tiếp theo chân kinh sẽ xuất hiện.

 

sự thật như .

 

Sau khi hộp mở , mùi thối nồng nặc tràn ngập đại điện.

 

Cơ thể vốn đang xúc động của sư phụ run rẩy dữ dội, ông buông lỏng hai tay, hộp liền rơi xuống đất.

 

Thứ bên trong rơi ngoài, vật đó nảy lên mấy cái mặt đất, lăn đến bên chân .

 

Đây là... một cái đầu !

 

Một cái đầu của sư phụ!

 

Lúc , vô suy nghĩ nổ tung trong đầu , hiện thực và mộng cảnh giao thoa, khiến thoáng chốc vững.

 

Chuyện rốt cuộc là ?!

 

Ta chợt ngẩng đầu về phía Phật Tổ.

 

Vạn trượng hào quang biến mất, Phật Tổ , đó lộ một nụ rùng rợn đến tận xương tủy.

 

Giây tiếp theo, chư Phật trong đại điện như những con thú đói khát lao về phía sư phụ.

 

M/á/u thịt tung tóe.

 

M/á/u tươi ấm nóng b.ắ.n lên mặt , đầu óc trống rỗng, bất động tại chỗ.

 

Đột nhiên, một giọng quái dị khàn khàn vang lên từ phía lưng .

 

"Đến lúc đưa ngươi lên đường ."

Bạn cần đăng nhập để bình luận