Quy tắc sinh tồn trong Tây Du Ký phần 2: Sự thật chuyến thỉnh kinh

Chương 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

17.

 

Phật Tổ, để triệt để xóa bỏ hậu thủ của Tôn Ngộ Không, lại ngụy trang thành con khỉ già!

 

Sau khi Như Lai Phật Tổ xuất hiện, bên kia bầu trời bắt đầu xuất hiện vô số Phật và Bồ Tát.

 

Phật Tổ duỗi ra một cánh tay, chuẩn bị vỗ mạnh vào tảng đá kia.

 

Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, thời gian đột nhiên bắt đầu trôi qua.

 

Một làn gió mát thổi lên giữa núi.

 

Lá xanh bay lả tả, trời đất trong sáng.

 

Những chiếc lá xanh ấy từ từ hóa thành một bóng người.

 

Ông mỉm cười, toàn thân ấm áp như gió xuân.

 

Phật Tổ lắc đầu không chút ngạc nhiên.

 

"Bồ Đề, ngươi đã là cung tên hết đà, tại sao còn phải đứng ra chịu ch.ế.c vô ích?"

 

Như Lai tiếp tục nói:

 

"Năm đó ngươi liều ch.ế.c bảo vệ tia linh quang cuối cùng của Tôn Ngộ Không, chẳng lẽ là vì bây giờ sao?"

 

Bồ Đề Tổ Sư không trả lời ông, mà chỉ cười nhìn tảng đá đang nứt ra ngày càng nhiều.

 

"Đồ đệ ngỗ nghịch của ta, luôn thích gây ra đủ loại phiền phức cho sư phụ.”

 

"Nhưng trời cao đất rộng, dù cả thế gian không ai quan tâm đến sống ch.ế.c của nó, sư phụ cũng sẽ chống đỡ cho nó."

 

Như Lai thở dài não nuột.

 

"Chỉ là công dã tràng."

 

Bồ Đề Tổ Sư mỉm cười:

 

"Ngươi sợ rồi sao?"

 

Nói xong, ông đón lấy chưởng kia của Phật Tổ.

 

Dưới ánh Phật quang rực rỡ, một chưởng đánh ra.

 

Sau chưởng này, tiếng rung động dữ dội vang lên khắp núi Hoa Quả.

 

Vất vả ổn định tư thế, ta lại phát hiện Như Lai Phật Tổ trên bầu trời đang nhìn về phía mình.

 

Ngay sau đó, trong tay ông bùng phát ra một tia sáng trắng chói mắt.

 

"Gi.ế.c ngươi, con súc sinh kia sẽ không thể ra ngoài tạo nghiệt nữa."

 

Tia sáng trắng ấy lao thẳng về phía trái tim ta, cảm giác tử vong mênh m.ô.n.g ập đến.

 

Giây tiếp theo, ta dường như sẽ tan biến vào trời đất.

 

Ngọc Đế cười lớn.

 

"Thiên ý khó trái!"

 

Đúng lúc tia sáng trắng sắp chạm vào ta, cả thế giới đều lặng yên.

 

Ngay sau đó, một giọng nói chứa đựng cơn thịnh nộ ngút trời vang lên:

 

"Như Lai!!!!"

 

18.

 

Nhiều năm sau, khi nhớ lại cảnh tượng này, ta không bao giờ quên được đôi mắt của đại vương.

 

Đó không phải là mắt, mà là lửa, hai đốm lửa muốn thiêu rụi thế giới.

 

Bóng dáng ấy tay cầm Như Ý Kim Cô Bổng, hiên ngang đứng giữa trời đất.

 

Như Lai Phật Tổ và Ngọc Hoàng Đại Đế đứng ở phía bên kia.

 

"Cho dù ngươi sống lại, thì sao chứ?"

 

"Tất cả sức mạnh tín ngưỡng trong thiên địa này đều ở trên người chúng ta, ngươi không phải đang chống lại Thiên Đình và Linh Sơn, mà là đang chống lại cả Tam Giới."

 

"Ngươi nghĩ, chỉ với mấy người các ngươi, đủ để chống lại cả Tam Giới sao?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-tac-sinh-ton-trong-tay-du-ky-phan-2-su-that-chuyen-thinh-kinh/chuong-6.html.]

Nói xong câu này, vô số tiếng ồn ào lập tức vang lên.

 

"Kinh văn cứu độ chúng sinh, đều ở Đại Lôi Âm Tự."

 

"Thiên Đình quản lý chúng sinh, gió hòa mưa thuận, nhân lực hưng thịnh. Đây đều là kết quả của sự cúng bái cho chúng ta!"

 

"Chỉ có quỳ lạy thành kính, mới có thể có thu hoạch được."

 

...

 

Vô số tiếng nói trong cả Tam Giới đều nghiêng về Phật Môn, nghiêng về các vị thần Phật trên trời.

 

Những tiếng nói này liên tục xuất hiện, tái tổ hợp trong không trung, cuối cùng hóa thành một cái kim cô.

 

Nếu ngay cả chúng sinh cũng không ủng hộ ngươi, thì phản kháng còn có ý nghĩa gì nữa?

 

"Vậy sao?"

 

Thiên địa đột nhiên tĩnh lặng, tiếng bước chân ngày càng rõ ràng.

 

Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía ta.

 

Giây phút này, trong mắt ta không có các vị thần Phật trên trời, cũng không có đạo quân thiên binh hùng hậu, chỉ có bóng dáng cầm Kim Cô Bổng trên bầu trời kia.

 

Trái tim ta đập điên cuồng, ngay cả trước mặt cả thế giới cũng không hề suy giảm.

 

Giây phút này, ta cuối cùng cũng hiểu được ý nghĩa của việc mình đến đây.

 

Ta từ từ mở miệng, giọng nói không lớn nhưng vô cùng rõ ràng.

 

"Tín ngưỡng, tín ngưỡng của chúng sinh ư?”

 

"Ngươi cho rằng tín ngưỡng đổi lấy bằng sự lừa dối, có tính là tín ngưỡng không?”

 

"Bách tính dùng hương khói cúng bái để cầu xin, mà các ngươi chỉ cần một ý niệm là có thể định sinh tử của người ta, một hóa thân là có thể gây bão táp nhân gian, đây chính là cái gọi là tín ngưỡng của các ngươi sao?!”

 

"Thiên địa trong tay các ngươi, nhưng tại sao không thể trong tay chúng sinh?”

 

"Như Lai, các ngươi pháp lực vô biên, cho dù không nhìn thấy, chẳng lẽ cũng không nghe sao!"

 

Trong nháy mắt, tiếng ồn ào lại vang lên.

 

"Nếu không phải Tôn Ngộ Không xuất hiện, cả nhà chúng ta đã ch.ế.c dưới lưỡi d.a.o từ lâu rồi."

 

"Năm đó Phượng Tiên quận vì đắc tội với Thiên Đình mà hạn hán liên miên, chính là hắn đứng ra, cầu cho chúng ta một trận mưa, một trận mưa cứu vớt ngàn vạn người!"

 

"Năm ấy, Đại Thánh cho ta một sợi lông, bảo nếu gặp nguy hiểm, thì hãy hô to một tiếng Tề Thiên Đại Thánh."

 

"Nếu nói chúng ta phải có một siêu anh hùng, thì nhất định phải là Tề Thiên Đại Thánh - Tôn Ngộ Không!"

 

"Đó không chỉ là một cái tên, mà là hi vọng để vô số người kiên trì trong nghịch cảnh."

 

"Xuất hải phỏng tiên, đại náo thiên cung, tặng cho thiên hạ một trái tim dám đấu tranh."

 

"Kim hầu phấn khởi thiên quân bổng, Ngọc vũ trừng thanh vạn lý ai."

 

...

 

Rầm một tiếng, kim cô vỡ vụn.

 

Ta ngẩng đầu, thấy Tôn Ngộ Không nhắm mắt lại, rồi lại mở ra.

 

Sau đó, đại vương giẫm lên Cân Đẩu Vân, lao về phía các vị thần Phật trên trời.

 

Như năm xưa, một mình người bước lên Lăng Tiêu, đại náo thiên cung.

 

19.

 

Trận chiến này diễn ra khiến trời tối đất tăm, mà ta hoàn toàn không thể nhìn rõ kết quả của cuộc chiến.

 

Không biết đánh nhau bao lâu, cuối cùng mọi thứ cũng kết thúc.

 

Trời đất trong sáng.

 

Ở ranh giới giữa trời và đất, một bóng người lặng lẽ đứng đó.

 

Trong tay người, nắm một cây gậy.

 

Một cây Như Ý Kim Cô Bổng nặng mười ba ngàn năm trăm cân.

 

- Hết -

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận