Phát trực tiếp giám định bảo vật: Bạn gái của bạn trai là một bộ cốt thi
Chương 19
Tôi từng nói với Lục Dao rằng cốt thi mỗi tháng phải ăn một người, nhưng thực ra, ba năm mới cần ăn một lần.
Hơn nữa, tôi phát hiện ra, xương của những gã đàn ông tồi tệ lại có vị ngon nhất. Có lẽ vì họ quá tự luyến, xương nhẹ bẫng, mang theo một cảm giác giòn tan kỳ lạ.
Ăn loại xương này rồi, khi ăn xương của người khác, tôi luôn cảm thấy nhạt nhẽo và vô vị.
Tôi là một cốt thi kén ăn, cực kỳ đam mê việc tìm kiếm những gã đàn ông tồi tệ nhất. Lần đầu tiên hẹn hò với Lục Dao, ngay trong đêm đó, tôi đã dùng một tài khoản phụ để thử anh ta. Không ngờ Lục Dao lập tức mắc câu.
Khi đó, tôi đã biết rằng, anh ta chắc chắn là một món ngon tuyệt vời.
Tôi ăn hết mười ngón tay của Lục Dao, khiến anh ta ngất đi trong cơn đau đớn. Khi anh ta tỉnh lại một lần nữa, tôi bắt đầu ăn xương chân của anh ta.
Lục Dao cực kỳ hoảng sợ, gần như sợ đến mức đứt ruột đứt gan. Chính nỗi sợ hãi này càng làm tăng thêm hương vị thơm ngon của anh ta.
Tôi tận hưởng một cách trọn vẹn, từ từ ăn hết Lục Dao.
Bộ xương trong cơ thể tôi như được tái sinh, dường như tôi lại cao thêm một chút.
Nhưng rồi, tôi tiếc nuối phát hiện ra, làn da trên cơ thể này có vẻ sắp không còn dùng được nữa.
Trong đầu tôi bỗng lóe lên hình ảnh của Giang Tiểu Nhu.
Tôi nhớ cô ấy nói mình cao khoảng một mét bảy, phải không nhỉ?
Sau khi xử lý xong t.h.i t.h.ể của Lục Dao, tôi đến bệnh viện tìm Giang Tiểu Nhu.