Những Mẩu Chuyện Vô Tri
Truyện 3. Thái tử và Thái tử phi biến thành chó rồi.
01
Ta là Thái tử phi, nhưng Thái tử không yêu ta.
May mắn là, ta nhặt được một con chó.
Không may là, đó là Thái tử biến thành chó.
Vậy nên bây giờ, ngay cả chó cũng không yêu ta.
02
Thái tử là một người kỳ lạ.
Có lúc nhìn ta chằm chằm, có lúc lại coi như không thấy.
Có lúc nói chuyện với ta rất nhẹ nhàng, có lúc lại nói lời khó nghe.
Ta nhanh chóng nắm rõ tính cách của hắn:
Một tên não tàn sáng nắng chiều mưa.
03
Tết Thất Tịch, vợ chồng cần phải đến tông miếu tế bái, ta mới có thể gặp hắn một lần.
Ta dùng khóe mắt liếc nhìn hắn.
Râu mày thanh tú, môi đỏ răng trắng, dáng người cao ráo, phong thái tuấn tú.
Ừm, miễn cưỡng coi là mỹ nam chín điểm, thêm một điểm là tình nghĩa vợ chồng.
04
Lúc ta đang nhìn chằm chằm khuôn mặt hắn ngẩn người, Thái tử lại phát bệnh.
Hắn hất tay áo lên, hừ lạnh một tiếng:
"Nàng nhìn bản vương, có ý gì?"
"Thiếp nghĩ đến một câu thơ: Một hàng chim cò trắng bay lên trời xanh."
"Ái phi quả nhiên học thức nông cạn, khiến bản vương phải trầm trồ khen ngợi."
"Điện hạ không biết, kẽ răng ngài còn dính rau của bữa tối."
05
Ta nhìn dáng vẻ tức giận đến đỏ mặt tía tai của hắn thật thú vị:
"Điện hạ không nhìn thiếp, sao biết thiếp đang nhìn ngài?"
Ta lại nói: "Thiếp sinh ra đã xinh đẹp, điện hạ thích nhìn cũng là lẽ thường tình."
Khuôn mặt tuấn tú trắng như mỡ dê của hắn lộ ra một chút ửng hồng, nói:
"Nàng đừng tưởng là bản vương thầm mến nàng nhé!"
Thái tử lại nói: "Không thể nào, không thể nào, không thể nào?"
Ta cúi đầu: "Thiếp không dám."
Hắn chua chát nói: "Ai thích nàng người đó là chó!"
Nhưng chỉ trong nháy mắt, Thái tử trước mặt biến mất, trên mặt đất xuất hiện thêm một chú chó con nhỏ xíu đang rưng rưng nước mắt.
Ta nắm lấy da gáy của nó, mắt to trừng mắt nhỏ với nó.
Ta nói: "À thì..."
Chó nói: "Mẹ kiếp!"
06
Thế là ta mang chó về tẩm điện.
Là một con ch.ó có thân phận, đáng lẽ phải có tên riêng của mình.
Ta nói: "Điện hạ, thiếp đã nghĩ ra mấy cái tên, ngài xem qua."
Trên giấy Tuyên Thành viết: