Nguyệt Thị Cố Hương Minh
Chương 1
Đêm đó, hắn gõ cửa phòng ta, ta mới dần cảm nhận được rằng đây không phải là mơ.
Tiêu Hoán không dám trực tiếp bước vào.
Ánh trăng phản chiếu bóng hắn lên cánh cửa, giọng nói có vẻ đáng thương:
“Đại Nha, nếu nàng không mở cửa, ta sẽ c.h.ế.t cóng mất.”
Ta nghiến răng nghiến lợi, nghĩ bụng, dù hắn có c.h.ế.t cóng thì cũng chẳng sao. Mất tích suốt một năm, chẳng gửi về một lời nhắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận