Ngọc Tử Hành Không Phải Là Người Tốt
Chương 15. Mấu chốt vấn đề
Liễu Thị bị nói trúng tim đen, cười khổ, “Nương nương quả nhiên là người thông minh, thần thiếp chỉ là một nữ tử tầm thường, vốn dĩ khó mà gã vào Ngọc phủ, … thần thiếp, vẫn luôn muốn báo đáp nương nương.”
“Người chăm sóc tốt bá phụ chính là sự báo đáp tốt nhất rồi.”
Liễu Thị vuốt ve bụng mình, ánh mắt tràn ngập sự dịu dàng, cuối cùng, người nhìn Ngọc Tử Hành, “Liễu Gia… có ý muốn gửi người vào cung.”
“Vậy thì có sao? Liễu gia muốn thì cứ làm thôi.”
Chẳng nhẽ Ngọc Tử Hành lại còn có thể làm gì được bọn họ ư?
Năm sau hậu cung sẽ làm lớn, nhân lúc còn chưa có nhiều phi tần có phẩm cấp cao, nhanh chân ứng tuyển, nói không chừng lúc qua đời còn được hưởng phần mộ của hoàng gia.
“Nương nương… Thần thiếp tưởng rằng nương nương…”
“Thật thì đã sao, liên quan gì đến chuyện một tiểu cô nương tiến cung chứ?”
Ngọc Tử Hành vỗ vai Liễu Thị, “Đường đi trơn trượt, bá mẫu hãy ngồi kiệu của ta mà xuất cung.”
“Làm sao có thể chứ?”
“Có thể, có thể”, Trầm Tích sát lại gần, “Nương nương vừa mới được nhậm chức phó tổng quản của hậu cung, một cái kiệu nhỏ thì có tính là gì, hơn nữa, phu nhân lại là bá mẫu của nương nương, cũng chính là bá tổ mẫu của ta, nếu như ai không cho người ngồi kiệu, người hãy đọc tên ta ra xem có kẻ nào dám cả gan làm quá phận.”
Trầm Tích quả nhiên có thiên phú dỗ dành phái nữ, Liễu Thị nghe thằng bé nói xong thì phấn khởi ra mặt, ngoan ngoãn ngồi kiệu trở ra.
Trầm Tích đưa tay về phía Ngọc Tử Hành, “Nương nương, chúng ta về thôi!”