Ngọc Tử Hành Không Phải Là Người Tốt
Chương 11. Làm sao làm nên nghiệp lớn?
Lúc ra khỏi cửa, đại công chúa còn quay đầu lại nhìn Ngọc Tử Hành một cái, tuổi còn nhỏ mà ánh mắt đã chứa đựng đầy nỗi th.ù h.ận.
Haizz… Ngọc Tử Hành âm thầm thở dài một hơi.
Bọn họ vừa đi, Từ Ninh cung lại yên tĩnh trở lại, Cung Nữ chuẩn bị trà xong thì cũng yên lặng lui xuống, thoáng chốc chỉ còn lại Ngọc Tử Hành và Thái hậu.
Thái hậu đẩy cho Ngọc Tử Hành một tách trà, rồi tự mình ung dung thưởng thức tách còn lại, phong thái tao nhã vô cùng, ai có thể ngờ được rằng Thái hậu năm đó đã từng là một nữ đồ tể, tiến cung làm cung nữ, sau đó cấp bậc cứ ngày một cao lên, sinh hạ được năm nữ một nam, lần lượt đánh bại các hào môn khuê nữ, cuối cùng ngồi lên vị trí như hiện giờ.
Nhưng Thái hậu đứng trước những nữ tử có xuất thân cũng thấp kém như mình, không có lấy nửa phần thiên vị.
Đủ để thấy, hậu cung này đã mài dũa trái tim người trở nên sắc bén như thế nào.
“Cố Hoàng hậu ra đi khi còn trẻ, ai gia cũng không ngại nói vài lời thật lòng, Hoàng hậu nếu như làm một phu nhân của thế gia nào đó hẳn là không thành vấn đề, nhưng nếu để làm một Hoàng hậu đúng như ý ta, thì còn thiếu sót vô cùng.”
Ngọc Tử Hành ngoan ngoãn lắng nghe, không dám cất lời.
“Thục phi từ nhỏ đã tiến cung, chưa từng chịu qua khổ ải, tự cho rằng chỉ cần dùng những thứ sang trọng, đắt đỏ là có thể khiến người khác coi trọng mình, nhưng, mọi sự đâu có đơn giản như thế.”
Thục phi, out!
“Còn về Hiền phi, đọc sách nhiều đến nỗi mộng mị luôn rồi.”
…
Hiền phi, out!
“Bây giờ, bên dưới Thục phi và Hiền phi, chỉ có con mà thôi.”
Ngọc Tử Hành cười đáp, “Thái hậu nương nương, thần thiếp thật sự không ôm mộng lớn…”