Ngoại Truyện - Vạn Đạo Thần Chủ
Chương 1: THỜI ĐẠI BẤT HỦ!
Đại địa nguyên thuỷ, thương khung hoang sơ… khắp nơi là một cổ khí tức hồng hoang, mông muội.
Thế giới vô ngần như không có điểm cuối vẫn còn khá trống trải, ngự trị trên hỗn độn bao la, chứa đựng vô vàn bí ẩn, vô pháp khám phá hết.
Ý chí thiên địa phủ xuống, vạn vật sinh sôi…
Từ nơi bí ẩn, xa xăm nào đó… từng quả cầu ánh sáng bỗng nhiên ngưng tụ.
Ban đầu chỉ sáng như đèn đom đóm, sau đó lấp lánh như những vì sao đêm, ngày càng rực rỡ, chói mắt hơn cả minh nguyệt, lơ lửng trên thiên không Chung Cực.
Vô số sinh linh ngơ ngác ngẩng đầu nhìn dị tượng thần bí, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ở thời đại này, thật sự có quá nhiều thứ vượt xa hiểu biết của bọn hắn.
Lịch sử chưa có, cổ tịch chưa lưu, nền văn minh tu luyện chỉ vừa mới bắt đầu.
Nhưng vào thời điểm này, nguyên khí, quy tắc trong đất trời nồng đậm đến cực hạn.
Vô vàn tài nguyên quý hiếm vô chủ mọc đầy rẫy khắp nơi, những tồn tại cường đại với huyết mạch tinh thuần, thể chất hùng mạnh cũng theo hoàn cảnh đặc thù được sinh ra, tạo nên sự đa dạng của thế giới.
Mà lúc này, những quả cầu ánh sáng treo trên cao kia như đã tích luỹ đủ lực lượng…
Chúng nó mang theo linh trí của riêng mình, bắt đầu phá tan càn khôn, bắn ra bốn phương tám hướng.
Nếu như có cường giả đỉnh cấp chú ý thật kỹ, sẽ thấy ẩn giấu bên trong mỗi một quả cầu ánh sáng đó lại chứa đựng một món đồ vật khác nhau.
Có quả cầu rơi xuống hoang vu chi địa, tạo ra vô tận lôi hải, hung hiểm dị thường.
Có quả cầu rơi vào bình nguyên vô tận, bốc lên hừng hực hoả viêm, tạo nên hoả vực vô tẫn.
Có quả cầu xé toạc càn khôn, rơi vào hỗn độn bí ẩn, diễn hoá ra ngàn tỷ Phù Văn huyền bí.
Có quả cầu tiến vào dòng chảy luân hồi, ngược dòng quá khứ, xuyên thấu tương lai.
Có quả cầu dung nhập cửu u, kiến tạo địa ngục.
Cũng có quả cầu lặng lẽ che giấu khí tức, sẵn sàng chờ đợi kẻ phù hợp xuất hiện dẫu cô độc vô tận tháng năm.
Đương nhiên, số ít những quả cầu chọn được chủ nhân đầu tiên của chúng ngay khi vừa xuất thế.
Theo những quả cầu nhận chủ, chúng nó mang đến công pháp đặc thù, quyền năng vô thượng, dẫn đến một cảnh giới chưa từng có trong trời đất chính thức giáng lâm.
Bất Hủ Thần!
Mà những món vật phẩm thu được từ trong quả cầu, giúp nhóm tu sĩ đầu tiên đột phá Bất Hủ này được xưng tụng chung là Bất Hủ Thần Vật.
Rất nhiều tồn tại cường đại lúc bấy giờ không phục, thầm nghĩ dựa vào đâu đều là sinh linh trong trời đất này, nhưng có những kẻ được Thần Vật kia lựa chọn còn chúng ta thì không?
Thế nên bọn hắn liên hợp lại, được những vị Siêu Thần nổi danh cầm đầu đi vây công một vị Bất Hủ Thần.
Kết quả chính là, không cần dùng đến Bất Hủ Thần Vật… vị Bất Hủ Thần kia một chiêu đã diệt sát tất cả.
Điều tương tự cũng xảy ra khi có vài vị Bất Hủ Thần khác chủ động hiển uy, nghiền ép tất cả chướng ngại vật để lập nên thế lực của riêng mình, xưng hùng xưng bá.
Sau vài trận chiến áp đảo tuyệt đối đó, toàn bộ sinh linh rốt cuộc hiểu ra một đạo lý.
Dưới Bất Hủ Thần, tất cả chỉ là con kiến hôi.
Cả thế giới trở nên điên cuồng.
Điên cuồng tham lam, điên cuồng tìm kiếm, điên cuồng săn lùng Bất Hủ Thần Vật cho riêng mình, hy vọng bản thân có thể trở thành Bất Hủ Thần cao cao tại thượng.
Thế là toàn bộ thế gian, mở ra một thời đại cạnh tranh khốc liệt trên con đường Bất Hủ.
Mỗi một manh mối, mỗi một tin tức, mỗi một đồn đoán liên quan đến Bất Hủ Thần Vật dù chỉ là rất nhỏ cũng có thể khiến hàng triệu, hàng tỷ sinh linh quan tâm, liều mạng tranh đoạt.
Bởi lẽ bọn hắn đã chấp nhận rằng, muốn bước vào hàng ngũ cường giả đỉnh cấp của thế giới này, Bất Hủ Thần Vật là điều kiện bắt buộc.
Trật tự của thế giới này, sẽ phải xoay quanh Bất Hủ Thần.
…
Thời gian như nước chảy…
Thấm thoát, đã mười vạn năm trôi qua kể từ lúc Bất Hủ Thần Vật đồng loạt xuất thế.
Từng ấy thời gian, số Bất Hủ Thần Vật tiến hành nhận chủ một cách công khai vẫn chưa vượt quá hai bàn tay.
Mà những nhân vật có thể chấp chưởng Bất Hủ Thần Vật trong tay đã sớm quân lâm thiên hạ, thành lập nên những nội tình viễn siêu phần còn lại của thế giới.
Tất cả thế lực, chủng tộc, giống loài không có Bất Hủ Thần toạ trấn… chỉ có thể ngoan ngoãn cúi thấp đầu xuống.
Thư Gia.
Đây là một tiểu gia tộc nằm ở một gốc nhỏ phía Đông của Chung Cực Giới, gia chủ chỉ là một vị Thần Đạo Hậu Kỳ.
Nếu là trước đây, Thần Đạo Hậu Kỳ không tính là yếu… nhưng từ khi Bất Hủ Thần hàng lâm, Siêu Thần còn phải trở thành kiến hôi, càng huống hồ gì là Thần Đạo?
Địa bàn của Thư Gia chỉ có vài vạn dặm, may mắn tổ tiên biết chọn hoàn cảnh vừa sức để lập tộc, ở bốn phía xung quanh được bao phủ bởi thiên sơn hùng vĩ, đại lâm bạt ngàn, giang hải mênh mông, hoang mạc nóng bức nên có ít tu sĩ, thế lực bên ngoài ngó đến cái chỗ khỉ ho cò gáy này.
Bằng vào tài nguyên thu được từ những hoàn cảnh phức tạp xung quanh, Thư Gia vẫn có thể sinh tồn và phát triển đến đời gia chủ thứ ba rồi.
Đối với một nơi cường giả vi tôn, Bất Hủ độc bá như Chung Cực Giới hiện tại mà nói… để một tiểu gia tộc độc lai độc vãng, không phụ thuộc vào bất cứ phe cánh nào tồn tại lâu đến như vậy đã là một kỳ tích.
Thân là gia chủ thế hệ này của Thư Gia, Thư Hoài cũng đã sớm suy tính biện pháp lâu dài để gia tộc phồn vinh và phát triển.
Chỉ đáng tiếc, nhân vật chính trong kế hoạch của hắn không chịu nghe lời.
Điều này khiến Thư Hoài rất bất đắc dĩ.
Đặt chân bước vào đình viện, giữa thiên nhiên thanh mát, một thiếu nữ khoanh chân ngồi xếp bằng trên đá.
Dưới ánh bình minh, một bộ tử sắc y sam nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể yểu điệu trắng hồng không tia tỳ vết.
Đôi mắt sắc sảo khép hờ, hàng mi cong vút, chân mày như hoạ, ngũ quan hoàn mỹ không tìm ra một chút khuyết điểm nào.
Nàng ngồi ở nơi đó, chín loại Quy Tắc đại diện cho Cửu Hành Đại Đạo luân chuyển quanh thân, tĩnh tâm ngưng thần, lại có thể khiến vạn vật xung quanh phải ảm đạm thất sắc, mọi thứ đều đang làm nền cho nàng.
Cái loại khí chất ưu nhã, thong dong và tự tin từ tận xương tuỷ này là độc nhất vô nhị.
Thư Hoài lắc đầu cười khổ, thật sự không hiểu mình và thê tử gặp được đại khí vận gì, vậy mà có thể sinh ra một nữ nhi xuất chúng đến như thế.
Theo lời các trưởng lão trong tộc, sinh được nàng là mồ mã tổ tiên bốc khói xanh.
Hiện tại, nữ nhi này của hắn mới là cường giả mạnh nhất của Thư Gia mà không phải người làm gia chủ.
Nàng chính là Thần Đạo Viên Mãn… dưới vạn tuổi.
Không sai, dưới vạn tuổi đã có tu vi như vậy, loại yêu nghiệt này ngay cả những nội tình Bất Hủ kia cũng khó mà có được.
Quan trọng hơn, nàng vừa ra đời đã có thể câu thông với Quy Tắc trong thiên địa một cách tự nhiên, làm bạn cùng Quy Tắc ở bốn phương tám hướng xung quanh, nghịch thiên đến cực điểm.
Nhưng càng là như vậy, sự kỳ vọng của tộc nhân đối với nàng lại càng nhiều.
“Phụ thân đến rồi sao?”Thanh âm thánh khiết trong veo như tiên âm, cảm nhận được sự tồn tại của Thư Hoài, thiếu nữ mở ra đôi mắt thâm thuý.
Trong đồng tử đen láy kia, từng tia từng tia đạo vận loé lên rồi biến mất.
“Haizzz…”Thư Hoài chứng kiến, bất đắc dĩ thở dài:
“Vân nhi, vẫn còn cố chấp với Quy Tắc Chi Lực sao?”
“Sao lại không đây?”Thiếu nữ nhoẻn miệng cười, nụ cười ẩn chứa sự kiêu hãnh:
“Ta đã lĩnh ngộ Cửu Hành Quy Tắc, tương sinh tương khắc, chín loại Quy Tắc vừa khắc chế nhau, vừa cộng hưởng gia tăng chiến lực… ở trong đồng cấp khó có đối thủ.”
Hơn ngàn năm trước nàng đã nắm giữ chín loại quy tắc, nhưng để chúng nó có thể hoà quyện dung nhập vào nhau một cách hoàn hảo là chuyện không dễ chút nào.
Mãi đến hôm nay mới thành công.
“Không có ý nghĩa quá lớn.”Thư Hoài lắc đầu, kiên nhẫn lên tiếng:
“Thời thế đã khác rồi nữ nhi của ta, hiện tại Bất Hủ Thần Vật mới là thứ nhà nhà truy phủng, Bất Hủ Thần Vật mới là con đường ngắn nhất dẫn đến đại đạo vô thượng, tại sao ngươi vẫn không chịu hiểu?”
Trong suy nghĩ của Thư Hoài và các tộc nhân Thư Gia mà nói, bọn hắn nằm mộng cũng muốn có được một kiện Bất Hủ Thần Vật.
Mà với thiên phú xuất chúng của tiểu thư, rõ ràng có thể ra ngoài xông pha, tìm kiếm Bất Hủ Thần Vật của riêng mình, dù chỉ là một phần triệu tỷ lệ thành công cũng đáng để đánh đổi.
Dù cuối cùng thất bại, cả tộc chôn vùi trong dòng lịch sử, vẫn không oán không hối vì đã từng dám tham vọng.
Nhưng mà nàng có vẻ chưa từng hứng thú với điều đó…
Cả cuộc đời, nàng có sự si mê chấp nhất với Quy Tắc Chi Lực, giành phần lớn thời gian vào việc nghiên cứu các loại Quy Tắc khác nhau, từ đó lĩnh ngộ, tinh thông, làm chủ chúng nó.
Nếu là trước đây, Quy Tắc Chi Lực là một phần quan trọng quyết định thắng bại trong trận chiến, càng thông thạo Quy Tắc Chi Lực sẽ càng có ưu thế, càng thêm cường đại.
Nhưng hiện tại, Quy Tắc Chi Lực có ý nghĩa gì với Bất Hủ Thần Vật, với Bất Hủ Thần cơ chứ?
Đừng nói chỉ là chín loại Quy Tắc ứng với cửu hành, dù ngươi làm nên chuyện không tưởng là tinh thông một trăm loại Quy Tắc thì sao? Ở trước mặt Bất Hủ Thần Vật, ở trước mặt Bất Hủ Thần… ngươi cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi.
“Ta không tin!”Thiếu nữ lắc đầu, trong mắt là sự chấp nhất:
“Thần Vật chỉ thuộc về kẻ hữu duyên, nếu vô duyên sao ta phải cưỡng cầu? chỉ có quy tắc nắm giữ trong tay mới là thứ thuộc về ta, vĩnh viễn không thay đổi.”
Chấp chưởng Quy Tắc như được làm chủ những gì tinh tuý nhất của đại đạo.
Đối với thiếu nữ, Bất Hủ Thần Vật chỉ là vật ngoài thân, chỉ có Quy Tắc trong tay mới là thứ chân chính thuộc về mình.
Thay vì giống người toàn thế gian cuồng điên theo đuổi đối với Bất Hủ Thần Vật hư vô mờ mịt ngoài kia, tại sao lại không kiên định phát triển với thứ có sẵn của bản thân?
“Thật sự hồ đồ!”Thư Hoài giận dữ nói:
“Đã từng có một Siêu Thần tối đỉnh tinh thông vài chục loại Quy Tắc, kết quả một đầu ngón tay của Bất Hủ Thần cũng không chống nổi.”
“Vài chục loại vẫn còn yếu lắm.”Thiếu nữ ung dung lên tiếng:
“Vài chục không đủ thì trăm loại, vẫn không đủ thì ngàn loại, vạn loại… rồi sẽ có một ngày, Quy Tắc của ta có thể vượt cấp, khiến những Bất Hủ Thần kia cũng phải kiêng kỵ, kính nể.”
“Ngươi…”Thư Hoài thở hổn hển:
“Thư Vân, ngươi muốn làm phụ thân tức chết phải không? Lời đại nghịch bất đạo với như vậy cũng nói ra được?”
Thư Vân mỉm cười, có vẻ đã sớm quen với suy nghĩ khác biệt giữa mình và người trong gia tộc, bình thản nói:
“Nữ nhi vào hỗn độn đây, tìm kiếm thế giới bản nguyên thuộc về ta. .. Thư Gia sẽ có vị Siêu Thần đầu tiên trong lịch sử.”
“Với thiên phú của ngươi, Siêu Thần đã là chuyện chắc chắn rồi, toàn tộc đều kỳ vọng ngươi sẽ theo đuổi Bất Hủ Thần Vật.”Thư Hoài nghiêm nghị lên tiếng:
“Nếu không thành công, phụ thân cũng đã có hướng đi khác cho tộc ta.”
“Hướng khác?”Thư Vân hiếu kỳ.
“Bất Hủ Viêm Thần thông báo tuyển phi suốt vạn năm, nếu ngươi tham gia ứng tuyển, tỷ lệ thắng sẽ rất cao.”Thư Hoài nói:
“Trở thành ái phi của Bất Hủ Viêm Thần, gia tộc chúng ta không cần phải lo rồi.”
“Phụ thân, ngươi vẫn muốn dựa dẫm vào Bất Hủ Thần sao?”Thư Vân nhíu mày, dù tức giận nhưng nàng vẫn đẹp đến nghẹt thở.
“Ôm đùi Bất Hủ Thần có gì không tốt? phụ thân nói cho ngươi biết, Bất Hủ Thần sẽ còn ngự trị từ hiện tại cho đến tương lai, kéo dài theo vạn cổ.”Thư Hoài nghiêm nghị đáp:
“Bất cứ một gia tộc, thế lực, đạo thống hay truyền thừa nào… nếu không có quan hệ với Bất Hủ Thần, sớm muộn sẽ bị sự tàn khốc của thế giới này đào thải.”
Thư Vân nhìn phụ thân của mình, hiểu được một người ở vị trí gia chủ như ông, tất cả mọi quyết định đều xuất phát vì lợi ích và sự trường tồn của gia tộc.
Siêu Thần đã không còn an toàn, chỉ có Bất Hủ Thần mới là kình thiên chi thụ đủ che chở cho vô số sinh linh bình yên phát triển…
Phụ thân nàng không sai, chỉ là phải gánh áp lực quá lớn từ sự khốc liệt của “Thời Đại Bất Hủ”này mà thôi.
Bởi lẽ vị trí địa lý của Thư Gia chỉ an toàn tạm thời, không thể dựa dẫm vào địa thế hiểm trở và hoang vu để tồn tại vĩnh viễn được.
“Được rồi.”Thư Vân hơi suy nghĩ, nhẹ gật đầu nói:
“Nếu có loại Thần Vật nào hữu ích với việc tu luyện Quy Tắc, ta không ngại thu phục nó cho các ngươi vừa lòng.”
“PHỐC!”Thư Hoài suýt chút phun ra, muốn tức điên:
“Bất Hủ Thần Vật không phải rau cải trắng, ngươi còn kén chọn sao?”
Nên biết rằng mỗi kiện Thần Vật đều có tiêu chuẩn chọn chủ cực kỳ khắc nghiệt.
Giống như cái toà Tháp màu đồng bí ẩn kia, dù nó đã sừng sững trên đỉnh Thiên Cổ Sơn mười vạn năm qua, vẫn chưa có ai thành công tiếp cận.
Dù không ai biết quyền năng của nó là gì, nhưng chỉ cần là Bất Hủ Thần Vật… đủ để các cường giả chạy theo như vịt, tu sĩ bên dưới chân núi Thiên Cổ luôn đông hơn kiến cỏ.
Thậm chí có vài vị Bất Hủ Thần tham lam đến thu phục, vẫn bị nó đánh cho bay ngược trở về.
Không có thanh âm đáp lời, thân ảnh Thư Vân đã như gió tan biến.
Hiển nhiên là muốn kết thúc tranh luận, tiến vào hỗn độn.
“Phù…”
Thư Hoài mệt mỏi ngồi xuống, chỉ có thể trách thân già vô dụng, đem hết gánh nặng gia tộc dồn lên vai nữ nhi.
Chỉ tiếc bản thân không có được nổi phân nửa thiên phú của nàng, bằng không cũng liều mạng già xông ra ngoài, cùng chư hùng tranh đoạt một phen.
“Thôi đành vậy, thân là đệ nhất cường giả Thư Gia, nàng có quyền tự quyết.”
…
Chúc cả nhà chiều vui vẻ.
Ngoại truyện là lời tri ân và cảm tạ đến những độc giả đã ủng hộ e.
Ngoại truyện không ảnh hưởng hay tác động đến chính truyện.
Xin cảm ơn!