Món Quà Của Chú Hề

Chương 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi từ đồn cảnh sát thì thấy Từ Thân ở cửa, lạnh mặt , còn Từ cũng bên cạnh . Lúc , bà kiêu ngạo mà , khá giống cái kiểu chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.

Hắn thẳng thừng tới mặt , lạnh giọng quát mắng: "Lâm Mẫn, cô đúng là coi ai đó! Sao cô thể những lời khó như với chứ? Cho dù bà sai vạn chăng nữa thì cô cũng thể mắng bà là đồ ăn mày! Bà vất vả nuôi khôn lớn!"

"phì" một tiếng vì bật : “Chính vì bà nuôi lớn nên tội của bà càng thêm nặng. Sao? Cái thằng ăn mày nhỏ bé như giữ khí tiết ư?"

Nếu thật sự khí tiết thì năm xưa. chẳng khẩn khoản van xin đóng học phí cho .

Hắn điều kiện gia đình khó khăn, học hành là con đường thoát duy nhất.

bây giờ, tất cả đều cho thấy rõ là việc học hành chẳng qua chỉ là vỏ bọc che đậy bản chất đê tiện của mà thôi.

Nhớ đoạn quá khứ " dám " của , Từ Thân tích tụ dần sự tức giận, dường như sắp bùng nổ.

"Lâm Mẫn, cô ý gì? Còn sống với nữa !"

chút nghĩ ngợi: "Sống cái gì? Cút ! Dù cũng đăng ký kết hôn, bây giờ thì cút cùng và lũ nhà, họ hàng của !"

Hắn chỉ mũi , độc ác : "Cô đừng mà hối hận! Sau đừng mà cầu xin với cô!"

quăng cho một cái lườm nguýt thật ác: "Vẫn là câu đó: thôn của các ơn mua một cái gương ."

rời , bỏ những nhà họ Từ với vẻ mặt đầy oán độc.

tìm một khách sạn, chuẩn ngày mai về nhà.

Cả đêm chợp mắt, sáng hôm ngoài thì thấy nhân viên lễ tân với ánh mắt kỳ lạ, mấy đường còn chỉ trỏ .

"Có ? Hình như đúng ! Chậc, chậc, chậc, cô gái xinh như , gì khác mà cứ kẻ lừa đảo mới chịu!"

"Gia tộc họ Từ đó cũng đáng thương thật! Vất vả nuôi con ăn học đại học, khó khăn lắm mới đợi ngày con trai lấy vợ, cả đời tích cóp bao nhiêu thì con nhỏ lừa hết mất ."

"Kẻ lừa đảo đúng là lương tâm, cũng chẳng sợ trời phạt ?"

đội một dấu chấm hỏi to đùng mà khỏi khách sạn, bảo vệ ở cửa chằm chằm với vẻ mặt đầy do dự.

Dường như khi cân nhắc kỹ lưỡng, mới : "Cô ơi, nhất là cô nên xem tin tức ."

Cần gì xem tin tức nữa? rút điện thoại thì thấy những thông báo tràn ngập khắp màn hình, hầu như tất cả là tin tức về .

[Con đàn bà độc ác Lâm Mẫn lừa tiền, lừa cưới, lừa đảo khiến tán gia bại sản!]

[Sốc! Người phụ nữ ngông cuồng khi lừa cưới cuỗm hết tài sản của nhà trai, ngang ngược lăng mạ nạn nhân!]

Sau khi nhấp , khuôn mặt của nhà họ Từ hiện màn hình.

Bên cạnh một cái bàn việc nhỏ, Từ đến mức khản cả tiếng: "Các , cả đời chúng lương thiện thật thà, chỉ nuôi con khôn lớn cưới vợ cho nó, đó cả nhà sống hòa thuận êm ấm, ai ngờ gặp cái tội chứ!"

Ba Từ lộ vẻ mặt chất phác đau khổ, thở dài: “Về cơ bản, chuyện kết hôn tiêu hết bộ tiền tiết kiệm của nhà , tiền thách cưới là tiền mà chúng vay mượn. Bây giờ thì con dâu chạy mất, tiền cũng còn, chúng sống đây?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mon-qua-cua-chu-he/chuong-4.html.]

Nói , ba Từ ho sặc sụa như kiểu ông sắp c.h.ế.t đến nơi, còn gương mặt của Từ Thân thì đầy hối hận, lo lắng vỗ lưng cho bố .

" cũng ngờ cô là loại phụ nữ như thế. Nếu ngày hôm nay thì đời nào chịu ở bên cô . Nếu cô còn chút lương tri, hy vọng cô thể trả tiền thách cưới cho chúng . thà cả đời lấy vợ, cũng thấy bố mà chịu nhục, sinh bệnh."

Mỗi trong nhà họ Từ góp một câu, trông cũng vẻ gì lắm.

Cứ như thể thật sự phụ nữ nào đó thể vì chiếc vòng vàng một vạn hai của mà vất vả chạy đến nơi để lừa .

Tóm , đại khái câu chuyện mà bọn họ kể là: là một cô gái chiều chuộng sống ở thành phố lớn, vì họ đưa tiền thách cưới c.ắ.t c.ổ nên mới gả về nhà họ. Họ chỉ trong hôn lễ, dâng cho bố chồng, đồng ý thì thôi, còn buông lời ác ý với họ.

Sau đó, nhà họ còn cho phóng viên xem mấy video.

Là video cảnh ở nhà họ Từ lật tung bàn tiệc đánh Từ Thân cùng với khoảnh khắc giơ tay định tát Từ.

lưng về phía máy , cảnh dừng ở đó nên trông như thể cái bàn tay vốn chạm mặt Từ như thật sự giáng xuống mặt bà .

Còn đoạn ghi âm lời lộ ngoài, đương nhiên chúng cũng cắt ghép ác ý.

Hành vi của bản họ thì chẳng nhắc đến một chữ, nhưng những câu chữ mà dùng để mắng họ thì phát rõ ràng.

Cuối cùng, họ dán lên cái nhãn "kiêu căng, ngông cuồng", "khinh thường nông thôn".

Cộng đồng mạng rõ sự thật thì đua trở thành " chính nghĩa".

"Cái con nhỏ còn c.h.ế.t ! Nhà đáng thương, lương thiện như thế, nó còn lừa tiền, chính bản nó mới là đứa nghèo đến mức nổi điên thì !"

"Nhìn cái là gia giáo, còn khinh thường nông thôn nữa chứ. Lùi ba đời, nhà ai mà chẳng ở nông thôn? thấy cho dù cái con nhỏ lớn lên ở thành phố chăng nữa thì nó thật sự cũng chẳng bằng nông thôn !"

"Cho hỏi cô là ai ? Ngông cuồng thế, bản thể là tiểu thư nhà nào chứ?"

tức mức trợn trắng mắt lên.

Gia tộc họ Từ vô liêm sỉ!

từng coi thường nông thôn, mà chỉ coi thường những của thôn Từ Gia thôi.

Cứ mở miệng là vơ đũa cả nắm mà chửi, bọn họ đúng là tài!

Khi xem xong tin tức thì nhận cuộc gọi của bố.

"Bé Mẫn, con ở bên đó chứ?"

Nghe thấy giọng , nhớ những gì xảy mấy ngày qua, khó tránh khỏi chút buồn.

Anan

vẫn cố nén sự tủi : "Không ạ. Bố, bên con chút chuyện, hôm nay con sẽ về nhà."

Bố im lặng một lúc. Mẹ giật lấy điện thoại, trong nghẹn ngào: "Bé Mẫn, bố chuyện của con từ tin tức . Bên đó con gây ồn ào đến thế, an nữa , con mau về ! Dù chuyện gì xảy , bố vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc của con!"

gật đầu, bật :"Vâng ạ."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận