Kiếp Sau Cũng Chưa Trọn Tình Này

Chương 1

Sống lại vào ngày hai tỷ muội ta bị bán đi.

Tỷ tỷ đẩy ta về phía tiểu Tướng quân nổi danh lạnh lùng khát máu: "Muội muội ta xinh đẹp ngoan ngoãn, chắc chắn sẽ hầu hạ Tướng quân thật chu đáo."

Đời trước, tỷ tỷ đem lòng si mê dung mạo tuấn mỹ của Tướng quân, không tiếc đẩy ta vào tay một thư sinh nghèo khổ. Nhưng sau này, thư sinh ấy đỗ đạt cao, từng bước thăng quan tiến chức, cuối cùng trở thành Tể tướng quyền khuynh triều dã.

Còn tỷ tỷ lại bị vị tiểu Tướng quân kia hành hạ đến chết.

Vậy nên, kiếp này nàng ta muốn chọn lại.

Nhưng nàng ta không biết rằng, ta vốn mang mệnh phú quý. Dù ta gả cho ai, người đó cũng sẽ một bước lên mây.

Nàng ta càng không biết, ta đã đợi ngày này rất lâu rồi.

1

Khi tỷ tỷ ta khóc lóc van cầu tiểu Tướng quân mua ta, ta liền hiểu ra, nàng ta cũng đã sống lại.

Ba tháng trước, phụ thân ta phạm phải đại tội, khiến cả Thẩm phủ bị liên lụy. Toàn bộ nam đinh bị sung quân lưu đày, nữ quyến bị giáng xuống làm nô tịch, ta và tỷ tỷ do chưa xuất giá nên bị đưa vào giáo phường ty làm kỹ nữ.

Hôm nay chính là ngày đăng biển hành nghề, nếu có người chịu mua chúng ta, tức là đã cứu chúng ta khỏi vũng bùn nhơ.

Kiếp trước, vào ngày này, tiểu Tướng quân vốn muốn mua ta, nhưng tỷ tỷ đã đẩy ta ngã xuống đài cao làm ta gãy chân, còn nàng ta thì thuận lợi đi theo tiểu Tướng quân.

Thế nhưng, những ngày tháng trong phủ Tướng quân của tỷ tỷ chẳng hề tốt đẹp. Nàng ta phải tranh đấu không ngừng với vô số nữ quyến trong phủ, mà vị tiểu Tướng quân u ám kia về sau lại theo Tam hoàng tử tạo phản thất bại, trở thành tội thần, bị loạn tiễn b.ắ.n chết. Còn tỷ tỷ lại một lần nữa bị sung vào giáo phường ty.

Lúc đó, phu quân Ôn Thanh Hà của ta đã được phong làm Tể tướng, quyền cao chức trọng, mà ta cũng được thoát khỏi nô tịch, trở thành mệnh phụ quý hiển.

Tỷ tỷ ganh tỵ đến phát điên. Nàng ta đánh ngất ta và mang ta về căn nhà cũ của Thẩm gia, sau đó châm lửa thiêu rụi tất cả.

Lúc tỉnh dậy, cả hai đã sống lại quay trở lại ngày này.

Khi tiểu Tướng quân giơ tay chỉ vào hai tỷ muội ta, tỷ tỷ liền đẩy ta ra phía trước, nước mắt lưng tròng: "Tướng quân, muội muội ta xinh đẹp ngoan hiền, nhất định ngài sẽ thích nàng ấy!"

Tiểu Tướng quân ánh mắt thâm trầm như biển sâu, lặng lẽ nhìn ta, rồi gật đầu: "Vậy thì nàng đi theo ta."

Ta nhìn tỷ tỷ đang khóc đến thương tâm, khẽ nhếch môi.

Nàng ta ôm ta thật chặt, giọng nói đầy quyến luyến không nỡ rời xa: "Muội muội, muội nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời, hầu hạ Tướng quân chu đáo. Muội sống tốt, tỷ tỷ mới yên lòng."

Những người xung quanh nghe thấy liền cảm động không thôi, ai nấy đều khen nàng ta là một tỷ tỷ tốt.

Chỉ có ta mới nghe rõ, tỷ tỷ ghé sát tai ta, đắc ý thì thầm: "Cố Diên Chi là một trượng phu hiếm có, muội muội cứ hưởng phúc đi. Còn Ôn Khánh Hà, hắn là của ta!"

Nàng ta rất tự tin, cho rằng bản thân đã chọn lại đúng con đường, nhất định sẽ có được vinh hoa phú quý như ta kiếp trước.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Nhưng nàng ta đâu biết rằng, Ôn Khánh Hà vốn chẳng phải người tài mưu thao lược như thiên hạ đồn đại, mà chỉ là một kẻ ngu ngốc nghiện rượu và cờ bạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/kiep-sau-cung-chua-tron-tinh-nay/chuong-1.html.]

Sở dĩ hắn ta có thể thi đỗ, có thể từng bước lên cao, tất cả đều nhờ ta.

Nói cách khác, ta gả cho ai, người đó mới có thể thuận buồm xuôi gió.

Ta lặng lẽ theo sau Cố Diên Chi. Hắn khoanh tay mà đi, từng bước vững vàng, thong thả nhưng không thể xem thường.

Dọc đường, dân chúng gặp hắn đều hoảng hốt tránh né, không dám thở mạnh.

Ta cứ nhìn hắn như vậy, lòng bỗng nhiên cay cay, đôi mắt nhòe đi vì lệ.

Không biết có phải nhận ra điều gì không, Cố Diên Chi đột ngột dừng bước, ngoảnh đầu nhìn ta.

Ta đối diện với ánh mắt hắn, nhịn xuống những giọt lệ sắp trào ra.

Cố Diên Chi, kiếp này có ta bên cạnh, chàng nhất định sẽ không còn uất ức, càng không trở thành nghịch thần tặc tử.

2

Ta lặng lẽ theo sau Cố Diên Chi, suốt quãng đường hai chúng ta không nói với nhau một lời nào. Khi đến phủ, hắn dặn dò bà quản gia sắp xếp chỗ ở cho ta rồi rời đi.

Ta cũng không vội mở lời với hắn, chỉ theo chân bà quản gia về nơi ở. Trên đường đi, bà ta nhắc nhở rằng ta phải tuân theo quy tắc trong phủ, không được quấy rầy Tướng quân. Nếu khiến Tướng quân không vui, bị phạt là chuyện nhỏ, mất mạng mới là điều không đáng.

Ta lẩm bẩm: "Không cho nữ nhân quấy rầy, vậy nuôi nhiều thiếp như vậy làm gì?"

Phủ Tướng quân rất lớn, dọc đường đi, hầu như mỗi tiểu viện đều có nữ nhân cư trú.

Cố Diên Chi không có chính thất, những nữ nhân này đều là thiếp thất của hắn. Mà kiếp trước, ngay khi tỷ tỷ bước chân vào phủ, nàng ta liền bị những người này liên thủ chỉnh đốn một phen, chịu không ít khổ sở. Cố Diên Chi từ đầu đến cuối đều chưa từng đứng ra bênh vực nàng ta.

Quả nhiên, ta vừa thu xếp xong, ngoài cửa liền có bảy, tám nữ nhân kéo vào.

Vừa bước vào, bọn họ đã quan sát ta như đang đánh giá một món hàng. Một nữ tử yêu mị chậm rãi lên tiếng: "Nữ nhi của tội thần tam phẩm, không biết phụ thân ngươi phạm phải tội gì? Tham ô, lừa gạt, hay tạo phản mưu nghịch?"

"Đúng là tiểu thư khuê các có khác..." Một nữ tử vận hồng y bước tới, bóp cằm ta, nhếch mép cười lạnh: "Khí chất dung mạo đều hơn chúng ta một bậc. Không biết bản lĩnh hầu hạ nam nhân có phải cũng giỏi hơn không?"

Những nữ nhân còn lại cười khúc khích, ánh mắt đầy trào phúng.

Lúc này, ta rốt cuộc đã hiểu vì sao kiếp trước tỷ tỷ lại đối đầu với toàn bộ nữ nhân trong phủ.

Những kẻ này vốn đã quen ma cũ bắt nạt ma mới, bất kể ai bước chân vào đây đều phải chịu một phen ra oai phủ đầu.

Ta hất tay nữ tử kia ra, giọng lạnh nhạt: "Nếu không có việc gì, ta muốn nghỉ ngơi. Đợi khi nào rảnh rỗi, ta sẽ đến bái phỏng từng người các vị."

"Nô tài mà dám lên mặt với chủ nhân à!"

Nữ tử kia giơ tay, không chút do dự tát ta một cái, nghiến răng nói: "Tiện nhân, còn tưởng mình là tiểu thư khuê các sao?"

Lưỡi ta đẩy nhẹ vào phần má nóng rát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận