Kẻ Hủy Diệt Hôn Nhân

Chương 27 Hoàn

Bàn tay Trình Hiên đè lên tay lái xe lăn nổi đầy gân xanh, giống như giây tiếp theo sẽ đồng quy vu tận với tôi.

Tôi chỉ nhắc nhở anh ta một câu: "Trong tay tôi còn có chứng cứ lúc đó anh cố ý đầu độc, nếu như không muốn lăn lộn ở nơi này mà muốn vào ngục giam, vậy cứ việc trả thù đi."

Trình Hiên buông tay ra, khuôn mặt anh ta tuyệt vọng: "Tần Tình, cô thật ác độc."

"Là anh nói muốn hại liền lập tức hại tôi, hiện tại là các người gặp quả báo mà thôi."

Tôi lại cảnh cáo Trình Hiên, nếu anh ta dám tiết lộ một chút nội dung trong lời nói của tôi thì hậu quả anh ta tuyệt đối sẽ không chịu nổi.

Trình Hiên vĩnh viễn chỉ là tên nhát gan, nghe tôi nói như vậy anh ta gì cũng không dám nói ra, chỉ dùng ánh mắt thù hận tiễn tôi rời đi.

Tuy tôi nói không tố cáo anh ta, nhưng theo tôi được biết, anh ta tự tiện tham ô công quỹ đã bị điều tra ra, đã bị đơn vị khởi tố, phỏng chừng không bao lâu nữa sẽ vào tù.

Xem xong tình hình của Trình Hiên, tôi lại đi xem Kiều Mộng.

Trải qua điều tra, lúc ấy Kiều Mộng hành hung có ý thức vô cùng tỉnh táo, cho nên cô ta sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự.

Lúc tôi tới thăm, miệng cô ta còn đang lẩm bẩm gì đó. Nhìn bộ dạng này hoàn toàn không tưởng tượng ra lúc ấy cô ta từng là nhân vật nữ thần nổi tiếng trong toàn trường.

Khi mới khai giảng đại học, lúc ấy tôi và Kiều Mộng xem như bạn bè tương đối thân, mặc dù sau này dần dần xa cánh nhưng tôi cũng chưa từng làm tổn thương cô ta.

Nhưng cô ta lại khác.

Lúc ấy mối tình đầu của tôi là một học trưởng cùng khoa. Anh ấy cũng rất tốt với tôi, hai chúng tôi đã trải qua một năm yêu đương ngọt ngào.

Mọi người đều nói chúng tôi rất xứng đôi, về sau nhất định có thể đi vào lễ đường hôn nhân.

Nhưng ai có thể nghĩ đến, Kiều Mộng lại biến thành tiểu tam chen chân vào tình cảm của tôi và học trưởng.

Vì tôi lớn lên không xinh đẹp bằng Kiều Mộng nên anh ấy vẫn lựa chọn thay lòng đổi dạ, thích Kiều Mộng, buông lời chia tay với tôi.

Anh ấy tuy là một tên cặn bã, nhưng trong một lần tôi ra ngoài bị kẻ bắt cóc cướp bóc, cũng là anh ấy lao lên không màng nguy hiểm cứu tôi ra.

Nếu như không có anh ấy có lẽ tôi chắc chắn đã gặp phải kết cục không tốt.

Có lẽ đây chính là tính mâu thuẫn của con người, anh ấy tuy không phải là người tốt, nhưng ở một mức độ nhất định, cũng không phải là người xấu.

Cho nên tình cảm của tôi đối với anh ấy rất phức tạp, không thích, nhưng cũng không có hận như vậy.

Thời học sinh nào chẳng có yêu hận mãnh liệt như vậy chứ.

Kiều Mộng phát hiện sau khi tôi chậm rãi buông bỏ tình cảm xuống, vẫn kích thích tôi, ở trước mặt tôi nhắc tới học trưởng kia cưng chiều cô ta cỡ nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận