Đêm Định Mệnh

Chương 27: Ép Hôn.

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tư Vũ và Tuấn Minh xuất hiện kịp lúc.

“Dừng tay. Kim Thư! Cô đang loạn cái gì?”

Tư Vũ tức giận quát lớn, nhanh chân tiến đến bên cạnh Mai. Nhìn sắc mặt tái nhợt, còn chút huyết sắc của cô, tim như ai đó bóp chặt, đau đến nghẹt thở.

“Tư Vũ, lúc nào cũng bênh vực cô ? Anh mang thai—”

“Im miệng!”

Tư Vũ lạnh giọng cắt ngang. Trước khi Kim Thư kịp kích động thốt thêm bất kỳ lời nào thể tổn thương Mai, chỉ bằng một ánh mắt của , hai vệ sĩ lập tức xông tới, mỗi kẹp chặt một bên nách, dùng vũ lực lôi cô ngoài.

Thế giới như nhấn nút tắt tiếng, bỗng chốc trở nên yên tĩnh.

Đám đông xung quanh, ánh mắt lạnh lẽo mang theo hàn khí bức của Lâm Tư Vũ, dần tản xa. Không ai dám lên tiếng, chỉ còn những ánh tò mò lén lút và đôi tai vểnh lên cố ngóng câu chuyện bát quái.

Tư Vũ đương nhiên để họ toại nguyện. Anh lập tức đẩy xe đưa Mai trở về phòng bệnh. Linh và Tuấn Minh cũng nhanh chân đuổi theo.

Cánh cửa phòng bệnh khép , Linh kìm nữa. Cô lao lên, dùng nắm đ.ấ.m đ.á.n.h về phía Tư Vũ.

“Đồ khốn! Tất cả đều tại ! Nếu , bạn chịu tổn thương hết tới khác ?”

Cô dùng hết sức lực đ.á.n.h , miệng ngừng c.h.ử.i rủa.

“Anh biến ! Biến cho khuất mắt chúng ! Ở đây chào đón ! Còn cả đàn bà điên loạn nữa, chắc là nhân tình của chứ gì? Anh quản cô cho ! Lần mà để gặp , sẽ dùng nắm đ.ấ.m đ.á.n.h c.h.ế.t cô !”

Mỗi một câu của Linh như một nhát dao, khiến hình gầy gò của Mai run lên Những vết thương sâu hoắm trong lòng cô dường như xé toạc, rách bươm, chảy máu.

“Mang cô ngoài. Nhanh. Ngay lập tức.”

Tư Vũ quát về phía Tuấn Minh. Anh cần bình tĩnh , cần gian riêng tư để chuyện t.ử tế với Mai.

Chỉ định ngoài xem kịch, điểm danh, Tuấn Minh bất đắc dĩ thở dài. Chỉ bằng một động tác gọn gàng, ôm ngang eo Linh, nhấc bổng cô lên mang ngoài.

Bị bất ngờ, Linh kịp phản ứng. Đến khi nhận , cô Tuấn Minh đưa xa, chỉ còn tiếng c.h.ử.i rủa và giãy giụa phản kháng vang vọng trong phòng.

Trong phòng bệnh, giờ chỉ còn hai .

Tư Vũ hít sâu một , cố gắng hạ thấp giọng, Mai sợ thêm nữa.

“Chúng cần chuyện.”

Mai c.ắ.n chặt môi. Ngay cả việc hít thở chung một bầu khí với lúc , cô cũng cảm thấy khó chịu và chán ghét.

Nhìn thấy sự phản kháng âm thầm , Tư Vũ hiểu — tất cả đều là do tự chuốc lấy.

“Đứa bé… nhận.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dem-dinh-menh-gira/chuong-27-ep-hon.html.]

Mai ngẩng mặt lên . Ánh mắt cô trống rỗng, còn chút gợn sóng.

“Anh gì?”

cô sinh đứa bé . Chúng kết hôn, cho con một gia đình.”

Ban đầu lời còn ngập ngừng, nhưng đó tuôn thật dễ dàng, như thể từ lâu trong lòng tồn tại suy nghĩ . Cùng cô tạo dựng một gia đình… dường như cũng là chuyện thể. Vì trách nhiệm, tình cảm với cô, tạm thời cũng phân rõ.

Lời cầu hôn đột ngột khiến Mai sững sờ. Sự chuyển biến trong thái độ của quá nhanh, nhanh đến mức cô kịp phản ứng.

“Anh… bảo ? Kết… kết hôn?”

Cô lắp bắp, tưởng nhầm. Thật hoang đường. Người đàn ông thể cầu hôn cô, còn cùng cô nuôi dưỡng đứa bé?

“Kết hôn với . Cho con một gia đình trọn vẹn.”

Tư Vũ nắm lấy tay cô, giọng đầy kiên định. Anh kẻ vô trách nhiệm. Một khi xác nhận đứa bé là con , rõ Mai từ đầu tới cuối từng tính toán phản bội , thì lý do gì để buông tay — cho dù chỉ với danh nghĩa là trách nhiệm.

Mai hoảng loạn rút tay , loạng choạng lùi về , cố gắng giữ cách với .

đồng ý.”

Lưng cô dựa sát tường. Lấy hết chút dũng khí còn sót , cô :

sẽ lấy một yêu , cho dù là vì trách nhiệm vì đứa trẻ. Hôn nhân tình yêu thì thể hạnh phúc? cuộc đời kết thúc trong bi kịch. Đứa bé , ngay từ đầu thừa nhận, thì cũng cần gượng ép nữa. sẽ một nuôi con, sẽ quấy rầy phiền cuộc sống của . Chỉ mong buông tha cho hai con . Số tiền vi phạm hợp đồng , sẽ cố xoay xở trả đủ. Mong từ nay về … chúng vĩnh viễn gặp .”

Nước mắt cô rơi đầy mặt. Cô quá mệt mỏi, và tuyệt vọng. Cô chỉ một bước tiếp — Lâm Tư Vũ.

Nghe cô phủi sạch quan hệ với , thậm chí còn mang con trốn , Lâm Tư Vũ như cơn lốc cuồng nộ lao thẳng về phía cô. Hai tay bóp chặt vai cô, gằn giọng:

“Đừng hòng. Đừng mơ mang con trốn . Nếu cô lấy … cũng .”

Anh nhếch môi lạnh, ánh mắt sắc bén khóa chặt đôi mắt đen láy đang ngập tràn nước mắt của cô, tiếp tục bằng giọng cay độc:

đứa bé khi sinh sẽ do nuôi dưỡng. Còn cô, với tư cách là , chỉ thăm nom theo giờ quy định, hoặc ký giấy đoạn tuyệt quan hệ. Dòng m.á.u nhà họ Lâm tuyệt đối phép lưu lạc bên ngoài.”

Mai sợ hãi trợn tròn mắt, hình lảo đảo, gần như vững.

“Sao… thể như ?”

“Cô cứ thử xem.”

Tư Vũ lạnh lùng đáp.

sẽ cho cô thời gian suy nghĩ. Hãy lựa chọn cho kỹ. Nhớ cho rõ — một khi chọn , thì đừng hối hận.”

Anh buông tay, chủ động kéo giãn cách, để cho cô chút gian để thở, sợ cô nghĩ quẩn. đồng thời, cũng cô hiểu rõ: một khi vô tình dây dưa với , thì cả đời đừng hòng thoát .

Anh cách để buộc cô ngoan ngoãn theo sự sắp xếp của .

Bạn cần đăng nhập để bình luận