Chương 19: Chuyến công tác.
Chiếc xe một đường thẳng sân bay.
Mai bước xuống xe trong trạng thái mơ hồ.
Cô im bất động theo bóng lưng Tư Vũ đang bước phía . Anh cô theo tiễn là…?
“Còn mau theo kịp?”
Mai vẫn chậm chạp di chuyển. Cô đoán mục đích đưa cô sân bay sáng sớm để gì.
“Hạ Thiên Mai. Cô rõ lời ?”
Tư Vũ mất kiên nhẫn, sắc mặt trầm xuống.
“…”
Tư Vũ sải bước về phía cô, cổ tay cô nắm lấy. Trước khi cô kịp phản ứng, cô thấy cơ thể nhỏ gầy của sức mạnh của kéo . Đôi chân của cô buộc bước theo nhịp bước chân của .
“Buông ! Anh đang gì ?”
Mai sợ hãi, cố vùng vẫy, nhưng vô ích.
“Im miệng.”
Cô càng sức vùng vẫy, càng sức nắm chặt.
Mai gần như Tư Vũ kéo lên máy bay. Hình ảnh của hai gây sự tò mò chú ý nhỏ với xung quanh. Vài lời xì xầm bàn tán nổi lên.
“Nếu cô mai lên hot search thì cứ việc chống đối. Hay đây mới là mục đích chính của cô.”
Tư Vũ đen mặt quát. Sự kiên nhẫn mất sạch.
“Anh…”
Đôi mắt Mai đỏ ửng, cô đau uất ức. Anh luôn gắn cho cô những tội danh mà cô hề .
Trước cửa máy bay tư nhân của nhà họ Lâm, hai bóng đợi sẵn.
“ , Tư Vũ, cũng quá cách hành hạ khác đấy. Mới sáng sớm thế , bắt đây, chờ cả tiếng. Cậu…”
Lời trách móc đang tuôn trào của Tuấn Minh đột ngột dừng khi thấy bóng dáng Mai xuất hiện bên cạnh Tư Vũ.
“Sao cô cũng tới đây?”
Thư ký Kim — Kim Thư — nụ ngọt ngào kịp nở môi trở nên băng giá khi thấy hình ảnh lôi lôi kéo kéo của hai . Âm sắc cũng trở nên chói tai.
Tư Vũ liếc hai , sự hỗ trợ của nhân viên chuyến bay, bước chân ngừng, kéo Mai về thẳng chỗ .
Mai cả đoạn đường đều lôi kéo, kịp chào ai. Cổ tay buông lỏng, cô vội dậy, định tìm một chỗ cách thật xa Lâm Tư Vũ…
“Ngồi xuống.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dem-dinh-menh-gira/chuong-19-chuyen-cong-tac.html.]
Tư Vũ trầm giọng quát. Cô luôn thử thách giới hạn sức chịu đựng của .
“Nhớ rõ chức vụ của . Trợ lý cá nhân!”
Mai cố ép xuống. Phải , cô chỉ là một trợ lý cá nhân nhỏ bé, việc cô đều theo sự sắp xếp và yêu cầu của .
…
Không một lời thông báo về chuyến công tác đột xuất , Mai buộc thích nghi ngay với cảnh mới.
Một xấp văn kiện khá dày ném thẳng lòng cô.
“Học thuộc. Ghi nhớ.”
Không thêm một lời dư thừa, Tư Vũ dựa hẳn ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Từ lúc máy bay cất cánh, phía bên ghế đối diện, Kim Thư vẫn luôn dùng ánh mắt sắc như d.a.o liếc cô. Nếu Tư Vũ cạnh, và sợ phiền nghỉ ngơi, cô sẽ ngại ngần xông lên quấy rầy cô.
Tuấn Minh cũng đang một xấp văn kiện, thỉnh thoảng hướng ánh mắt về phía hai , môi nhếch lên một nụ như như .
Mai cố đè ép nhịp tim đang đập cuồng loạn trong lồng ngực, ép bản giữ bình tĩnh. Nếu thể phản kháng thì hãy học cách chấp nhận và thích nghi.
Trong suốt chuyến bay, tới khi hạ cánh, tới khi xe tới địa điểm định, cô đều chăm chú cố gắng ghi nhớ tất cả các nội dung trong xấp tài liệu. Trong chuyến công tác , nhiệm vụ của cô chỉ một: sắp xếp thỏa tất cả lịch trình việc của Lâm Tư Vũ.
…
Lần tập đoàn Lâm Thịnh tham gia một dự án đấu thầu quy mô lớn tại khu công nghiệp Tân Sinh. Có nhiều tập đoàn lớn cùng tham gia, cạnh tranh cực kỳ khốc liệt, nên đích Tổng giám đốc Lâm Tư Vũ dẫn cả đoàn tới tham gia đấu thầu. Và cô chỉ là một biến trong kế hoạch .
Về tới khách sạn, kịp nghỉ ngơi, cô chỉ kịp nhắn một tin nhắn cho cô bạn :
“Mấy ngày sắp tới, tao bận công tác ở tỉnh xa. Lúc nào rảnh, tao sẽ gọi điện tâm sự với mày. Đừng lo.”
Nối tiếp là những nhiệm vụ công việc bao giờ dứt. Cô giống như cái bóng theo lưng . Cuốn sổ tay của cô ghi chi chít những việc cần lưu ý.
Trong công việc, Lâm Tư Vũ yêu cầu cực cao, gần như tuyệt đối, cho phép sai sót.
Từ việc đặt phòng khách sạn, ăn mặc, đến phương tiện cũng nhất quán, thứ đều đáp ứng yêu cầu cao của .
Cô phát hiện Lâm Tư Vũ đặc biệt kén ăn. Thức ăn ở khách sạn miệng, cô đặt đồ ăn bên ngoài, thử qua mấy nhà hàng mới một nhà hàng khiến Lâm Tư Vũ hài lòng.
Ngay cả việc pha một ly cà phê, Mai cũng dám lơ là. Có kinh nghiệm từ bài học , cô cẩn thận canh chuẩn nhiệt độ mới dám đặt xuống bàn.
“Mời .”
Tư Vũ tạm rời mắt khỏi đống tài liệu, nhấp một ngụm cà phê. Lông mày khẽ giãn — nhỏ, nhưng cũng phần nào thể hiện sự hài lòng với sự tiến bộ của cô.
“Tối nay cô theo gặp một vị khách hàng quan trọng.”
“Vâng.”
Cô quyền từ chối ?
Câu trả lời là .