Cho thấy tình cảm mà Abelard dành cho bạn của cô là thật lòng.
Cẩm Trúc thật sự vui khi trai câu nhưng trong lòng cô vẫn một chủ ý riêng cho rằng ở một góc độ nào đó chính là thật lòng.
*Đính chính ý của Aliz: Bởi vì giờ của cô là một “ghét” gay.*
“Anh thật?” Cố vặn hỏi, “Abelard, em rõ là như thế nào cố qua mặt em!”
“Anh thật, bây giờ sợ nhất là mất Trần Dụ.” Dụ Minh cúi đầu trả lời.
“Được thôi, xem như cần .” Cẩm Trúc hít sâu, “Em tạm tin .”
Dụ Minh nở một nụ tươi rời ngay đó.
Bây giờ trong lòng cũng yên tâm phần nào vì em gái tin tưởng , nhưng ở Trần Dụ vẫn còn một điều giải đáp.
Trần Dụ cùng Cẩm Trúc đến nhà của Mei để phụ cô nấu nướng cũng như là bày thức ăn bàn, bọn họ cùng mua thịt và bia cùng một thức ăn nhanh, ở siêu thị họ tình cờ gặp Hữu Trí thế là họ cùng luôn. Những túi đồ lớn đều do Hữu Trí cầm lấy còn mấy túi nhỏ thì Trần Dụ cùng Cẩm Trúc chia .
Cẩm Trúc Hữu Trí: “Ông là bạn Trần Dụ hả?”
Cậu mỉm gật đầu với cẩm Trúc: “Ừ.” Rồi qua Trần Dụ, “Được để phụ cho.”
“Được mà.” Trần Dụ trả lời.
Cẩm Trúc bên cạnh thấy thì liền thầm, cô di chuyển qua cạnh Hữu Trí hỏi: “Ông bạn gái ?”
Hữu Trí Trần Dụ một cái trả lời: “Vẫn , lắm.”
“Đẹp trai mà bạn gái, trêu ông?” Cẩm Trúc tin.
“Thật mà trời.” Mặc dù hai tay đang sách túi ni lông nặng nhưng vẫn cố chỉ mặt : “Nhìn mặt xem giống trêu bà ?”
Trần Dụ đưa tay lấy một túi ni lông từ tay Hữu Trí: “Để tiếp cho.” Rồi sang Cẩm Trúc, “Có bạn trai thì đừng mà dẹo trai.”
Khi ba họ về đến nhà Mei thì thấy Dụ Minh ở đó, bên cạnh Dụ Minh còn một cô gái trông khá quen dường như Trần Dụ gặp cô một . Vừa mang túi ni lông bếp thì Hữu Trí nhận cô : “Cô gái hất nước ông kìa.” Hữu Trí giúp Trần Dụ đặt túi ni lông lên bàn.
Trần Dụ ngoái cho kỹ: “Ừ, đúng thật.”
Hữu Tri nép gần Cẩm Trúc: “Cô gái cạnh trai Trần Dụ là ai ?”
Cẩm Trúc qua đó ngẫm nghĩ một lúc: “Bạn của ổng đấy, quen chị đó hả?”
Hữu Trí lắc đầu: “Không .”
Dụ Minh thấy Trần Dụ gần với Hữu Trí và còn cùng để những túi ni lông lên bàn khiến Dụ Minh cảm thấy khó chịu trong lòng, lên định sang chỗ họ thì Yến đưa tay kéo : “Anh đó? Ở yên đây.”
Dụ Minh chỉ xuống Trần Dụ và Hữu Trí cạnh mà thể gì.
Khi Yến kéo tay Dụ Minh , khoảnh khắc thật may Trần Dụ vô tình thấy nhưng cũng chút ghen tuông bực tức gì mà chỉ tiếp tục rửa mớ rau cải, tuy cô gái đó là ai và mối quan hệ như thế nào với Dụ Minh nhưng hiện tại quá đông nên cũng nén .
Mei bếp với Hữu Trí: “Em đón Lam Nghi giúp chị với.”
“Dạ.” Cậu gật đầu sang Trần Dụ, “Đi .”
Trần Dụ mỉm : “Ờ, cẩn thận.”
Hữu Trí cũng mỉm : “cảm ơn nha.”
Cuộc chào hỏi ngắn ngủi của hai họ Dụ Minh chứng kiến rõ, trong lòng Dụ Minh ghen đến bốc cháy dữ dội nhưng gì , Cẩm Trúc ở đối diện thấy cũng trở nên vô cũng thích thú cảnh tượng trai của nổi m.á.u ghen.
suy cho cùng thì hiện tại Dụ Minh ghen cũng chả ích gì, Trần Dụ xem như thế nào? Trong lòng Trần Dụ ắt hẳn như Dụ Minh nhưng dám bộc lộ nó vì ở đây nhiều bạn bè của điều sẽ ít nhiều ảnh hưởng đến công việc cũng như con của sẽ bại lộ, sẽ nhạo , thật sự điều xảy .
Trần Dụ rửa xong rau cải thì bắt đầu bày thịt khay để chuẩn bắt đầu buổi tiệc, cũng bắt đầu di chuyển lên sân thượng.
Ánh mắt của Trần Dụ lâu lâu hướng về Dụ Minh và cô gái hất nước lạnh mặt , cảm thấy mối quan hệ giữa Dụ Minh và cô gái đó bình thường nhưng cũng dám hỏi Cẩm Trúc Mei bởi vì họ khó xử , cho dù họ trả lời chăng nữa thì đó chắc chắn là câu trả lời chính xác.
Đến lúc chỗ thì Trần Dụ cũng dám đến cạnh Dụ Minh chỉ thể âm thầm phía đối diện cùng với những xa lạ mà hề quen .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dam-my-du-khoi/chuong-21-bo.html.]
Hiện tại vô cùng khó chịu trong lòng những suy nghĩ về một mối quan hệ mà gọi là thứ ba dần xuất hiện, ánh mắt Trần Dụ vô hồn hướng về một góc nhỏ.
Cẩm Trúc bàn thì liền tìm Trần Dụ, cô sang hỏi Dụ Minh: “Trần Dụ ?” Dụ Minh thấy thì cũng lên tìm kiếm, xung quanh một lúc thì thấy một cái đầu nhỏ cùng với chiếc áo hình mặt trời nhỏ lưng đang ở bàn đối diện.
Dụ Minh vội sang đó đưa nhỏ sang bên thì liền Yến nắm tay cho .
Lúc đó Hữu Trí và Lam Nghi cũng đến.
Bàn của bọn họ dư ba ghế, tức là Lam Nghi và Hữu Trí thì còn dư một.
Hữu Trí thấy Trần Dụ ở bên thì vội lên với Mei: “Em sang với bạn.” Cậu Dụ Minh một cái rời .
Mei thấy Trần Dụ thì sang hỏi Dụ minh: “Em trai tao ?”
Dụ Minh bực bội quá nên trả lời chỉ về phía đối diện, Yến bên cạnh thấy thì liền tỏ yếu đuối và câu dẫn Dụ Minh tập trung khiến cho Cẩm Trúc bên cạnh cảm thấy bực .
“Cậu qua ?” Hữu Trí cạnh Trần Dụ hỏi.
“Bên đó cái ghét.” Trần Dụ gắp thức ăn cho Hữu Trí trả lời.
Hữu Trí về phái Dụ Minh và Yến: “Kệ .”
“Còn , qua đây?” Trần Dụ ăn một miếng thịt.
“Nhìn xem bàn ông quen ai , để ông một bên .” Hữu Trí trả lời.
Do Yến mà sự tập trung của Dụ Minh với Trần Dụ giảm , còn về phía Trần Dụ nữa mà chỉ uống rượu bia và trò chuyện cùng , cho thấy khi Yến bên cạnh dù Trần Dụ gì ở thì cũng như một em thật sự của Dụ Minh.
Cẩm Trúc và Mei cạnh cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng cho cảm xúc của Trần Dụ, họ Trần Dụ bộc lộ nó là bởi vì Dụ Minh nhưng còn thì ?
Sâu bên trong Trần Dụ lúc chắc đang quặn thắt từng cơn dữ dội, cảm giác bất an ngột ngạt đến tột cùng khi thấy yêu đang cạnh một cô gái khác và xem như em trai.
Trần Dụ cố nén cảm xúc để rơi xuống một giọt nước mắt nào, nhưng tay chân run lên vì sợ hãi và tức giận. Hữu Trí bên cạnh cảm thấy Trần Du quan tâm hỏi: “Cậu thế?” Rồi đưa tay nắm lấy tay Trần Dụ, “Sao tay lạnh thế? Có ?”
Hữu Trí vội lên: “ đưa về.”
Trần Dụ nắm tay Hữu Trí : “Không , tí nữa qua báo với chị Mei về.”
Trần Dụ đợi khi Dụ Minh mặt ở đó thì mới sang đó chào tạm biệt, vì sợ đối diện với Dụ Minh sợ sẽ khó xử khi thấy và cũng sợ khi Dụ Minh lựa chọn về ở buổi tiệc.
Một lúc Hữu Trí mượn chuyện vệ sinh để sang với Mei, lo cho Trần Dụ vì lúc bấy giờ khác gì với trong quán nước chằm chằm, cũng là run rẩy lên, ánh mắt sợ hãi khiến liền cảm thấy chua xót trong lòng.
Hữu Trí di chuyển đến gần Mei, sang Dụ Minh với ánh mắt xem thường và ghét bỏ, trong mắt Hữu Trí bây giờ Dụ Minh như là một xí tàn nhẫn quan tâm đến em dù rõ Dụ Minh là ruột của Trần Dụ nên việc quan tâm hết mức là điều thể, tuy nhiên cũng thể ghét bởi vì trong lòng Trần Dụ đáng thương, cần sự quan tâm và yêu thương.
Nếu trai như Dụ Minh thì để bạn như !
“Trần Dụ lắm em đưa về .” Cậu khẽ với Mei.
Cẩm Trúc Hữu Trí hỏi: “Về hả?”
Hữu Trí Cẩm Trúc gật đầu: “Về nha.”
“Lần giới thiệu cho ông một cực kì luôn.” Cẩm Trúc vẫy tay chào.
“Hả, thôi thích .” Cậu vẫy tay với , “Về nha.”
Lam Nghi đó mà bất ngờ với Mei: “Hữu Trí thích Trần Dụ.”
Mei lập tức bất ngờ vỗ bàn xác nhận, cô sang Dụ Minh: “Thật ?”
“Thật, hỏi em , khó khăn lắm em mới .” Lam Nghi khúc khích.
Cuộc Trò chuyện của hai họ vô tình khiến Dụ Minh thấy, bực tức nổi ghen lên về hướng Hữu Trí, lúc Cẩm Trúc liền lên cản Dụ Minh : “Chị dâu còn ở đây định thế?”
Dụ Minh khựng thẳng mặt Cẩm Trúc ánh mắt Dụ Minh đỏ lên tức thể thấy rõ qua ánh của : “Em tin ?”
“Từ khi đến đây ở ? Anh bảo em tin .” Cẩm Trúc bỏ tay Dụ Minh thở dài xuống.
Giờ phút Dụ Minh mới nhận bỏ rơi Trần Dụ một từ đầu buổi tiệc đến tận bây giờ, là để Trần Dụ bên nhưng mà vì cơ hội đến gần Trần Dụ.