Con Dâu Của Nữ Chủ

Chương 2

Vệ Tín từ trên cao nhìn xuống, không gọi người đi tiếp. Hắn lạnh lùng liếc nhìn cô nha đầu kia một cái, rồi ánh mắt sắc bén đảo qua xe ngựa, tựa như muốn xuyên qua vách gỗ xe để nhìn thấy dung mạo thật của vị Thẩm tam tẩu kia. Chỉ tiếc xe ngựa được che kín không kẽ hở, cửa sổ đóng chặt, khiến hắn chẳng thể nhìn trộm được chút nào.

Kẻ làm chuyện mờ ám, quả nhiên không dám ra ánh sáng.

Vệ Tín cười nhạt một tiếng, cao giọng ra lệnh: "Xuất phát."

Vó ngựa tung tuyết lên, Hà Châu bị bỏ lại hoàn toàn. Nàng đứng tại chỗ, tay vẫn còn nâng hộp đồ ăn, tư thế trông thật xấu hổ buồn cười. Nhìn đoàn người của Vệ Tín phóng ngựa đi xa, nàng không còn tâm trạng cười nữa, mặt sa sầm xuống, dậm chân một cái rồi vội vàng gọi xa phu đuổi theo.

May

"Tiểu thư có thấy cái mặt xấu xí của hắn không? Bất quá chỉ là kẻ được nuôi ở bên ngoài, vừa về kinh đã dám làm cao, chúng ta hảo tâm đưa đồ ăn tới, thế mà còn dám cho chúng ta xem sắc mặt, thật là người nào vậy chứ!"

Hà Châu vừa chà xát tay, vừa duỗi cánh tay ra sưởi ấm bên bếp lò, miệng không ngừng phẫn nộ.

Trúc Trân ngồi một bên thêu thùa, cau mày với vẻ mặt lo lắng sốt ruột hoàn toàn trái ngược với Hà Châu: "Hắn mới về với thân phận như vậy đã dám cho chúng ta xem sắc mặt, khi về phủ, những kẻ khác chắc còn khó đối phó hơn nữa. Tiểu thư, ta lo lắng..."

Trúc Trân muốn nói gì đó nhưng lại thôi, nhìn về phía một người khác trong xe ngựa.

Người ấy nhiều lắm cũng chỉ mười bảy, mười tám tuổi, mặc một chiếc áo choàng màu lam trắng nhạt, tóc dài buông xõa nửa búi lệch cài hai chiếc trâm hoa hải đường, ăn mặc như khuê nữ chưa ra khỏi khuê phòng. Nàng đang tựa gối mềm đọc sách, nghe tiếng Trúc Trân liền theo bản năng ngẩng đầu, để lộ khuôn mặt hơi tròn trĩnh còn nét trẻ con.

"Sao vậy?" Thẩm Vân Tây vừa đắm chìm trong quyển thoại bản, không nghe thấy họ đang nói gì, hai nữ tì liền nhắc lại một lần.

Trúc Trân không nhịn được nói: "Tiểu thư thật sự thay đổi nhiều quá."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/con-dau-cua-nu-chu/chuong-2.html.]

Vị tiểu thư chủ nhà này bề ngoài nhu nhược dịu dàng, khiến người thân cận, nhưng thực ra tâm tư rất cao. Sau khi thành thân, tính cách lại trở nên cực đoan. Nếu như trước đây, Vệ Lục công tử dám vô lễ như thế, chỉ sợ trong lòng nàng đã bực đến không chịu nổi, làm sao có thể điềm nhiên ngồi đó với sắc mặt bình thường được.

Tim đã đổi, người tự nhiên cũng đổi. Thẩm Vân Tây thầm nhủ trong lòng. Nàng vốn không phải nguyên chủ, không thể làm được những cử chỉ lời nói việc làm như nguyên chủ trước kia, cũng không muốn cố làm. Nếu cố tình giả vờ, ngược lại càng kỳ quặc, phải biết rằng nguyên chủ của thân thể này không phải người bình thường.

Nguyên chủ trùng tên với nàng, gọi là Thẩm Vân Tây, càng trùng hợp là cả tên thời nhỏ cũng giống nhau - Triều Triều.

Nhưng khác với Thẩm Vân Tây lớn lên trong thời mạt thế hoang dã, thời đại này sinh cơ bừng bừng, nguyên chủ là thiên chi kiều nữ chính hiệu được nuôi dưỡng trong nhung lụa châu báu. Mẹ nàng Nguyên Hô Quy là quận chúa của Minh Vương phủ, sau khi hi sinh vì nước làm trung thần, địa vị cao quý, được hoàng ân sâu dày. Cha nàng Thẩm Vạn Xuyên làm quan Lễ Bộ thị lang, con đường quan lộ bằng phẳng, cả nhà đều là dòng dõi quyền quý.

Nguyên chủ không chỉ xuất thân danh giá, còn luôn đặt ra tiêu chuẩn cao cho bản thân. Dù là học vấn hay cách làm người xử thế, nàng đều phải làm được tốt nhất. Tuổi còn trẻ đã học vấn uyên bác, được tiếng là đệ nhất tài nữ Lương Kinh.

Hơn nữa từ nhỏ nàng đã cùng Thái tử biểu ca trong cung lớn lên, thanh mai trúc mã, tình đầu ý hợp, ai cũng biết nàng sẽ là tương lai Thái Tử Phi thậm chí là Hoàng hậu. Mấy năm trước có thể nói là nổi bật vô song.

Nếu theo lẽ thường, nguyên chủ nên vào cung lúc 17 tuổi, sau đó trải qua quá trình trưởng thành, từ Thái Tử Phi lên làm Hoàng hậu rồi thành Thái hậu, sống thọ đến trăm tuổi.

Nhưng vì nữ chủ trọng sinh, mọi thứ đã hoàn toàn khác đi.

Đúng vậy, nữ chủ - đây là một thế giới được sinh ra từ tiểu thuyết.

Nữ chính thực sự của thế giới này là biểu tỷ của nguyên chủ - Tần Lan Nguyệt, cũng chính là Tần phu nhân mà Vệ Tín và tôi tớ vừa đề cập.

Nội dung chính của tiểu thuyết như sau: Đời trước, nữ chính Tần Lan Nguyệt si mê Vệ Thiệu - tam công tử của An Quốc công phủ. Nàng mang lòng dũng cảm đơn phương, chịu đựng nhiều tiếng xấu, dùng đủ thủ đoạn để theo đuổi người đàn ông vốn không hề yêu nàng, phí hoài những năm tháng đẹp nhất đời mình, đến c.h.ế.t vẫn không đổi lấy được dù chỉ một chút thương tiếc từ hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận