Hừm, cái gì mà học , rõ ràng là tống khứ bọn họ đến trường để khỏi quản thôi!
Kiếp cô đẩy bọn họ trường, chỉ gọi họ dậy mỗi sáng, còn mua quần áo văn phòng phẩm, nấu cơm cho họ ăn, bà nội cô chọc tức đến đột quỵ quản tiền bạc, cô liền giấu hết tất cả tiền , đưa cho họ một xu nào, hại họ ngày nào cũng mặc quần áo rách rưới về nhà ăn cơm nguội chan nước sôi.
Bạn học ở trường thấy bọn họ đáng thương như liền nghĩ nhà họ nghèo, ngày nào cũng bắt nạt họ, lúc thì vẽ bậy lên vở bài tập, lúc thì chặn đường họ giờ học.
Nó hận những ở trường đó, và cực kỳ ghét học.
ba , đợi nó học sẽ đối mặt với Dụ Sanh mỗi ngày nữa, ba sẽ thường xuyên về nhà.
Thế nên kiếp , bọn họ hẳn là sẽ khổ sở như thế nữa.
Cho dù Dụ Sanh thật sự mặc kệ họ, cho họ một xu nào, nếu ba về nhà thường xuyên hơn chắc chắn sẽ phát hiện .
Lúc đó lẽ ba sẽ ly hôn với cô và đuổi cô !
Nghĩ đến đây, Hạ Trường Diễn trong lòng đột nhiên phấn khích hơn hẳn, thậm chí bắt đầu mong chờ ngày đó đến.
nhanh, suy nghĩ của nó bắt đầu lung lay dữ dội.
Bởi vì đến thị trấn Dụ Sanh chỉ mua cho bọn nó nhiều đồ ăn ngon và đồ ăn vặt, mà khi trung tâm thương mại còn kéo bọn nó mua sắm ngừng.
Một bộ quần áo, hai bộ quần áo, ba bộ....
Rồi giày dép, sách giáo d.ụ.c mầm non, bút chì văn phòng phẩm và vở nháp, chỉ cần cô nghĩ rằng học sẽ cần, cô đều mua hai phần cho cả hai đứa!
Lát , khi khỏi trung tâm thương mại với chiếc cặp sách mới đầy ắp đồ lưng, đầu óc Hạ Trường Diễn vẫn còn ong ong.
“?”
Trời ạ!
Sao cô mua nhiều đồ cho bọn nó thế! Xe đạp sắp chở nổi nữa !
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy thế ?!
Nghĩ đến cảnh Dụ Sanh vung tiền như rác mua đồ cho bọn nó, còn càng mua càng hứng thú đến mức về, nội tâm Hạ Trường Diễn đột nhiên d.a.o động cực lớn.
Rốt cuộc cô còn là phụ nữ độc ác, xa kiếp nữa !
Chương 25: Hạ Trường Diễn bảo vệ Dụ Sanh
Hạ Trường Diễn nghĩ , Dụ Sanh cũng để ý đến nó.
Dù những gì nàng mua cho Hạ Hướng Vãn, nàng đều mua một phần cho Hạ Trường Diễn.
Hai đứa trẻ, về mặt vật chất đối xử công bằng, nếu sớm muộn gì cũng sẽ mẩy.
Còn về mặt tình cảm, Dụ Sanh nghĩ dù Hạ Trường Diễn cũng thích nàng, nàng lười xử lý nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-vo-nho-yeu-kieu-tn-80-ga-lao-cong-lam-me-ke-nuoi-con/chuong-33.html.]
Dù lâu ngày sẽ rõ lòng , nàng đối xử với nó như , nàng tin sớm muộn gì cũng sẽ một ngày nó cam tâm tình nguyện dẹp bỏ thành kiến trong lòng, dù bỏ cũng , nàng cũng thiệt thòi.
Sau khi mua xong những thứ cần mua, Dụ Sanh chở hai đứa trẻ đến nhà họ Dụ.
Khi thấy nàng xách theo nhiều túi lớn túi nhỏ trở về, Dụ Quốc Hào và Từ Ái Đào đều mừng rỡ vô cùng, hai vội vàng tươi đón, còn ngừng khen nàng hiểu chuyện, khen hai đứa trẻ trông thật dễ thương.
“Ôi chao, về nhà đẻ là ngày lễ lớn gì , con xách nhiều đồ thế về gì, còn dẫn theo hai đứa trẻ, sợ mệt , đây, mau nhà nghỉ ngơi chút , Mẹ rót nước cho các con.”
Từ Ái Đào mừng như điên, bà mơ cũng ngờ đứa con gái gả cần nữa mà mang về nhiều đồ như .
Tuy những thứ đó đều đựng trong túi dệt nên rõ cụ thể là gì, nhưng bà nhận mấy cái túi dệt đó, rõ ràng là đồ mà cửa hàng tặng khi mua sắm ở trung tâm thương mại!
Chất lượng túi dệt , thể tặng cho nàng mấy cái túi dệt chứng tỏ nàng mua ít đồ ở đó.
Từ Ái Đào nghĩ đến những thứ lát nữa sẽ là của , thái độ đặc biệt niềm nở, mặt tươi như hoa cúc, thậm chí còn lấy kẹo dỗ em trai chia cho hai đứa trẻ.
sự phân biệt đối xử của ruột khiến Dụ Duyệt vui vẻ cho lắm.
Dụ Duyệt hôm nay về sớm, còn cố tình dẫn theo Địch Lập Quần về cùng, họ mang theo một bao gạo, một bao bột mì, thậm chí còn một bình dầu nhỏ.
Thế mà Từ Ái Đào cũng niềm nở như bây giờ, thái độ quả thực khác một trời một vực.
Dụ Duyệt mặt lạnh tanh khó chịu, đầu định phàn nàn với Địch Lập Quần một chút, thì thấy Địch Lập Quần đang chằm chằm Dụ Sanh đối diện.
Ánh mắt đầy kinh ngạc và thích thú, còn khoa trương hơn chuột thấy gạo nữa.
Dụ Duyệt từ nhỏ đến lớn xinh bằng Dụ Sanh, nhưng cô cũng đến nỗi tệ, Địch Lập Quần ngay cả lúc đêm hôm chuyện vợ chồng cũng từng cô như thế.
Hơn nữa Địch Lập Quần bây giờ là chồng cô , vẫn thể Dụ Sanh bằng ánh mắt đó một cách trắng trợn như ?
Dụ Duyệt khó chịu vô cùng, lén lút véo mạnh đùi Địch Lập Quần.
Địch Lập Quần hề , vẫn chằm chằm Dụ Sanh.
Dụ Duyệt lập tức nổi cơn giận, trực tiếp dùng sức nhéo mạnh đùi .
“Á!” Địch Lập Quần đau quá hét lên một tiếng, vội vàng ôm lấy miếng thịt đùi vẫn còn đau nhức nhăn nhó mắng cô , “Cô điên ? Tự dưng véo gì?”
Tiếng hét trực tiếp thu hút sự chú ý của tất cả .
Dụ Sanh cũng sang.
Nàng nguyên chủ trong lòng Địch Lập Quần luôn là ánh trăng sáng, cũng nãy vẫn luôn nàng, nên Dụ Duyệt đột nhiên nổi cáu trò nàng hề bất ngờ.
Dụ Duyệt dù cũng là nữ chính, kiềm chế như ? Lúc cô nên lặng lẽ ghi nhớ đợi về nhà từ từ chuyện với Địch Lập Quần ? Cáu giận như thế đàn ông sẽ thích , huống chi đàn ông vốn dĩ thích cô nhiều.
Dụ Sanh từng yêu đương, nhưng lăn lộn nhiều năm trong chốn công sở, sớm thông qua kinh nghiệm thực tế của khác và các loại tiểu thuyết, phim ảnh ngôn tình mà thấu bản chất của tình yêu.
Loài sinh vật đàn ông , đa phần suy nghĩ đều giống trẻ con, càng cho họ gì, họ càng nổi loạn, tất nhiên, họ đối xử với phụ nữ cũng như đối xử với đồ chơi, vĩnh viễn chỉ nhớ nhung những thứ đạt , , sẽ còn trân trọng nữa.