Cô Vợ Nhỏ Yêu Kiều TN 80: Gả Lão Công Làm Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dụ Sanh hai lời nhận lấy tiền, đang định về phòng, chợt phát hiện cọc tiền trong tay thêm một vật cứng.

Nàng cầm lên xem kỹ mới thấy là một chiếc nhẫn vàng.

“Ưm? Cái là?”

Dụ Sanh kinh ngạc ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng ngời nữa về phía đàn ông mặt.

Hay thật, cái đàn ông lạnh lùng khô khan mấy chuyện từ bao giờ ?

Sao nàng thích vàng?

Dụ Sanh cầm chiếc nhẫn cố gắng kiềm chế nét mặt, suýt nữa nhịn bật thành tiếng.

Hạ Đình vẻ mặt bình thản, hình như chẳng hề thấy đây là thứ gì ghê gớm.

“Hôm nay ngang qua ngân hàng, nhớ em gả về mà tặng em thứ gì, hỏi một chút, giờ thành phố cưới tặng nhẫn, nghĩ em từng học, chắc cũng thích, nên mua một thỏi vàng nhờ thành nhẫn.”

“Cảm ơn, em thích lắm.”

Dụ Sanh thạo chuyện giao tiếp với nữ giới, huống hồ là chuyện tặng quà phiền phức tột cùng đối với đàn ông.

Thế nên nàng bận tâm giọng điệu vẻ mặt lạnh nhạt thế nào, ngược còn vui vẻ đeo thẳng chiếc nhẫn vàng ngón áp út.

“Ể? Lại khít luôn ! Sao cỡ ngón tay em ?”

Dụ Sanh chỉ tiện miệng hỏi, Hạ Đình vô cớ nhớ cảnh chọn cỡ nhẫn hôm nay.

Hắn cũng , rõ ràng chỉ Dụ Sanh vài , vô tình ghi nhớ hình dáng ngón tay nàng.

Giống như cảnh tượng đang thấy lúc .

Cô gái đôi mày khóe mắt ngập tràn ý , vui vẻ giơ bàn tay đeo nhẫn vàng lên, trong mắt dường như rắc đầy lấp lánh, mỗi nụ cử chỉ đều rạng rỡ.

Hắn nghĩ, nếu nàng cứ đối xử với mấy đứa trẻ như , lẽ thể thêm cho nàng một cái vòng tay vàng.

Da nàng trắng, ngón tay cổ tay đều thon thả trắng nõn, hợp đeo vàng.

“À, còn chuyện gì nữa ?”

Dụ Sanh vui quá, chuyện cỡ nhẫn cũng chỉ là tiện miệng hỏi, thoáng cái quên.

nàng căn bản chẳng bận tâm Hạ Đình cỡ ngón tay , chỉ cần món quà ý, thế nào cũng .

“Không gì nữa, em nghỉ sớm .”

“Vâng, cũng nghỉ sớm , bình thường chú ý giữ gìn sức khỏe, đừng việc quá sức.”

Dụ Sanh nhận một khoản tiền lớn thêm món quà bất ngờ, về phòng việc đầu tiên là vui vẻ đếm tiền.

Còn bên ngoài, Hạ Đình về đến tầng một hiểu thấy nóng nực.

Hắn múc nước lạnh rửa mặt, ý nghĩ là lắng xuống, nhưng trong đầu thỉnh thoảng hiện về cảnh tượng tươi vô tình thấy khi về phía Dụ Sanh lúc nãy.

Một đêm bình an vô sự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-vo-nho-yeu-kieu-tn-80-ga-lao-cong-lam-me-ke-nuoi-con/chuong-31.html.]

Dụ Sanh ga trải giường mới ngủ một giấc ngon lành cả đêm, sáng những dậy sớm hơn bình thường mà còn cảm thấy đặc biệt sảng khoái.

Nghĩ bụng còn sớm, nàng bèn trang điểm đơn giản một chút, bộ quần áo mới mua mới xuống lầu.

Hạ Hướng Vãn vốn đang xem phim hoạt hình, kết quả thấy nàng hai mắt sáng rực chạy tới chỗ nàng.

“Oa! Mẹ hôm nay quá! Quần áo mới tuyệt vời!”

“Thật ? Vậy hôm qua ?” Không phụ nữ nào yêu cái thích khen, Dụ Sanh cũng , nhưng nàng vẫn cố ý trêu Hạ Hướng Vãn.

Hạ Hướng Vãn còn nhỏ tuổi, hiểu mấy chuyện vòng vo .

thế nào để vui, bèn cứ thế nhào lòng nàng nũng nịu, "Đẹp ạ, ngày nào cũng , hôm nay mặc quần áo mới thì còn hơn nữa, hơn cả diễn viên TV nữa ~ Vãn Vãn thích nhất!"

“Hừm, chỉ cái miệng ngọt.”

Dụ Sanh tít mắt, nhéo nhéo cái má non nớt của cô bé.

“Được , con ăn sáng ? Nếu ăn dẫn con thị trấn ăn nhé?”

Bây giờ mới đầy tám giờ, Hạ Hướng Vãn bình thường cũng thích ngủ nướng, nên bé cũng mới thức dậy lâu.

Nghe Dụ Sanh thể thị trấn ăn sáng, bé lập tức vui đến mức nhảy cẫng lên. "Oa! Thật ạ? Thị trấn món gì ăn sáng ?"

Đứa trẻ nhỏ lớn chừng luôn Chu Tú Dung chăm sóc, mà Chu Tú Dung tiết kiệm thích phố thị, nên Hạ Hướng Vãn và Hạ Trường Diễn từ đến nay từng rời khỏi thôn Nam Phúc, càng đừng đến chuyện ăn uống mua sắm ở thị trấn.

Không chỉ Hạ Hướng Vãn kinh ngạc thôi, ngay cả Hạ Trường Diễn bên cạnh vẫn luôn giả vờ chăm chú xem phim hoạt hình cũng nhịn dựng tai lên , đầy vẻ tò mò.

“Thị trấn nhiều món ngon, Vãn Vãn ăn gì cũng , đưa con xem từng món nhé? Cứ việc chọn!”

Dụ Sanh giờ trong tay đầy tiền, chuyện đặc biệt hào sảng.

Hạ Hướng Vãn vui mừng khôn xiết, vội vàng nhảy chân sáo cùng nàng sân, "Hoan hô! Con cũng thị trấn !"

Dụ Sanh đặt đôi giày cần đổi của Hạ Trường Diễn giỏ xe, đẩy xe đạp sân dựng ngay ngắn, dặn dò cẩn thận bế Hạ Hướng Vãn lên yên .

“Được , lát nữa đạp xe con ôm chặt , tuyệt đối đừng ham chơi lơ đễnh mà ngã khỏi xe, nhớ ?”

Đứa trẻ sáu tuổi nhỏ nhỏ, nhưng cũng chẳng lớn lắm.

Dụ Sanh chỉ sợ trẻ con xa bao giờ quá vui mừng cẩn thận buông tay lúc đạp xe, như nàng sẽ xót lắm.

Tiểu Vãn Vãn là tiểu thiên sứ, tuyệt đối để bé ngã.

“Con ạ! Mẹ yên tâm, con nhất định sẽ ôm suốt buông tay , con ham chơi lơ đễnh!”

Hạ Hướng Vãn cảm nhận sự lo lắng của Dụ Sanh, lên xe xong thái độ lập tức nghiêm chỉnh hơn nhiều.

Rất nhanh, Dụ Sanh đạp xe chuẩn xuất phát.

Thế nhưng lúc , Hạ Trường Diễn cuối cùng cũng nhịn xông cản nàng .

Nó nhíu mày em gái , vẻ mặt đầy lo lắng và cảnh giác.

“Vãn Vãn, là em xuống ? Muốn ăn gì cứ bảo cô mua về là , thành phố nhiều bọn buôn lắm, ở nhà an hơn.”

Chương 24: Cô rốt cuộc phụ nữ xa độc ác kiếp nữa !

Bạn cần đăng nhập để bình luận