"Mẹ, nhất định về nha, hứa với con ."
Hạ Hướng Vãn lúc nãy còn , mới một lát mặt xị xuống, trông đặc biệt đáng thương.
Dụ Sanh bé ám ảnh tâm lý, sợ nàng cũng như khác bỏ , bèn cúi đầu hôn mạnh lên trán bé, nựng khuôn mặt nhỏ nhắn của bé.
"Yên tâm , lát nữa về liền, lát về mua đồ ngon cho con nha?"
"Thật hả ?" Hạ Hướng Vãn vẫn nắm góc áo nàng, vẻ mặt mong đợi lo lắng.
Dụ Sanh cong ngón tay véo mũi bé, "Tất nhiên là thật , ở thị trấn nhiều đồ ngon đồ chơi lắm, đợi mua xe về, ngày mai đưa con thị trấn chơi nha?"
"Dạ! Vậy con ở nhà đợi về! Mẹ về đó nha!"
Hạ Hướng Vãn cuối cùng vẫn chọn tin nàng, lưu luyến buông tay.
Tuy , bé vẫn xa Dụ Sanh, đợi Dụ Sanh lên xe đạp rời , bóng dáng nhỏ bé của bé vẫn ở cổng nhón chân theo.
Thấy cảnh , Dụ Sanh tự nhận chỉ coi Hạ Hướng Vãn là đối tượng công việc cũng thấy lòng khó chịu đặc biệt.
Lúc , giọng trầm ấm của đàn ông phía vọng .
"Dụ Sanh, Vãn Vãn thích cô."
Chương 18: Cô chắc cũng chuyện ba phát hiện nhỉ?
Sau những chuyện xảy đây, Hạ Hướng Vãn nhút nhát với lạ, cũng thích chuyện, đừng là gọi khác là mật như , nên Hạ Đình tò mò nàng thế nào.
hỏi thẳng.
Dụ Sanh xử lý mối quan hệ xã giao tệ, đương nhiên ý trong lời .
Nàng "ừm" một tiếng, giải thích.
"Hôm qua tuy là ngày đầu gặp con bé, nhưng đứa bé ngoan ngoãn hiểu chuyện, dễ hòa hợp, gội đầu tắm rửa cho con bé, kể cho con bé nhiều truyện cổ tích, dần dần là thiết thôi, con bé thích , cũng khá thích con bé."
Nói đến đây, Dụ Sanh khỏi nhớ đến chuyện bát quái lớn mà Hạ Hướng Vãn vô tình tiết lộ đó.
Nàng cân nhắc vài giây, vẫn quyết định hỏi cho rõ.
"À , Vãn Vãn sợ về là vì đây trải qua chuyện ? Hôm qua con bé vô tình nhắc đến vợ của ..."
Bất cứ cặp vợ chồng mới cưới nào chút tình cảm cũng sẽ chủ động nhắc đến hai từ vợ , nhưng Dụ Sanh bây giờ chút ý niệm gì với Hạ Đình, đương nhiên cũng thấy khó chịu.
điều khiến nàng bất ngờ là Hạ Đình cũng bận tâm về điều đó, và hề né tránh nàng.
"Quả thật một chuyện ."
"Cô trộm vài ngàn đồng của gia đình bỏ trốn theo đàn ông khác, Vãn Vãn hôm đó tận mắt thấy thấy, nên lẽ để chút ám ảnh tâm lý."
Giọng bình thản, nhắc đến vợ mà hề chút cảm xúc d.a.o động nào, cứ như đang kể chuyện của khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-vo-nho-yeu-kieu-tn-80-ga-lao-cong-lam-me-ke-nuoi-con/chuong-24.html.]
Nói xong một cách ngắn gọn, dường như cảm thấy những lời ý răn đe nhắc nhở nàng, bèn bổ sung thêm một câu.
" Vãn Vãn sợ cô về chắc là vì thích cô, sợ cô mang tiền bỏ trốn."
"À, cái ."
Dụ Sanh nhẹ, "Anh yên tâm, hiểu lầm , cũng thích Vãn Vãn, nên cứ lo công việc của ngoài , sẽ ở nhà chăm sóc chúng thật ."
"Tốt."
Có lẽ cuộc chuyện quá thoải mái, giọng vốn dĩ lạnh nhạt xa cách của Hạ Đình cũng sảng khoái hơn nhiều.
Dụ Sanh ngẩng đầu kỹ, lúc mới thấy bên mặt thoáng hiện lên một nụ nhạt.
Tuy gần như thể thấy , nhưng nàng thể cảm nhận tâm trạng đang .
Dụ Sanh đoán là vì cuối cùng yên tâm về nàng.
Nghĩ kỹ cũng , Hạ Đình bình thường luôn thể cân bằng giữa con cái và công việc, vợ trộm tiền theo tình nhân bỏ trốn, giờ cuối cùng cũng cưới một cô vợ hiểu chuyện lo cho gia đình, thể chuyên tâm công việc , vui ?
Dù nếu đổi là nàng, nàng cũng sẽ vui.
Rất nhanh, hai đến thị trấn.
Hạ Đình thật với nàng là chuyện ăn cần bàn, bèn để nàng ở chỗ bán xe đạp vội vã rời .
Đây là đầu tiên Dụ Sanh ngoài mua sắm kể từ khi xuyên đến đây, nhưng bản năng mua sắm của phụ nữ thúc đẩy nàng khi mua xong xe đạp liền nhanh chóng tìm đến Bách hóa theo lời chồng.
So với cửa hàng cung tiêu sản phẩm đầy đủ chủng loại, Bách hóa hầu như thể mua bất cứ thứ gì.
Dụ Sanh dạo vài tiếng đồng hồ, đầu tiên đến chỗ bán đồ gia dụng mua một bộ tủ quần áo, tủ giày và bàn trang điểm ghế nhờ gửi về nhà họ Hạ ở Nam Phúc thôn, đến cửa hàng chăn ga gối đệm mua một bộ chăn ga gối lụa tơ tằm nhập khẩu, cuối cùng mua cho và cả nhà một bộ quần áo giày dép và một nhu yếu phẩm cơ bản mới xách chiến lợi phẩm chuẩn về nhà.
Nào ngờ, bước khỏi Bách hóa, nàng vô tình đụng mặt Dụ Duyệt.
Mặt Dụ Duyệt hề vẻ hạnh phúc của mới cưới, ngược đầy vẻ u sầu.
Sau khi thấy Dụ Sanh mua sắm túi lớn túi bé một đống đồ, sắc mặt cô càng khó coi đến cực điểm.
"Sao cô chạy đến đây? Không lẽ là Hạ Đình đưa cô đến?"
Nói xong câu , Dụ Duyệt nhanh chóng quanh.
Cô từ hôm qua vì sự đối xử khác biệt của Hạ Đình qua hai kiếp mà buồn bực thôi, chỉ cãi với Địch Lập Quần đường đón dâu, về nhà còn bố chồng và chị chồng lạnh nhạt chế giễu cả ngày.
Nên lúc cô nóng lòng xem Hạ Đình đối xử với Dụ Sanh khác biệt đến mức nào, rốt cuộc nghĩ sai .
Dụ Sanh lười đáp lời cô , ngược còn hì hì đặt đồ vật trong tay xuống đưa một tay về phía cô .
"À , cô em kế yêu quý của , cô giấy nợ xong nhưng tiền tháng vẫn trả đấy nhỉ? Vừa hôm nay cô ngoài mua sắm, chắc là mang theo nhiều tiền ? Hay là hôm nay cô trả luôn tiền tháng , khỏi để mai về nhà đẻ tìm cô đòi."
Hôm nay Dụ Sanh tiêu nhiều tiền, đang lo kiếm để bù , cơn buồn ngủ đến gối dâng tận cửa, lý nào lấy chứ?