Chứng Hoang Tưởng Đào Hoa
05.
Biết làm sao bây giờ, số tôi nó vậy thì biết làm sao.
"Tiếp theo vẫn còn phải phiền anh."
"Em cứ yên tâm về việc của anh, vừa rồi em cũng thấy tay nghề của anh rồi đấy."
Đúng vậy, Tả Văn rất lợi hại.
Vương Diệu Tổ bạo lực, ký ức bị nó đ.ấ.m đá đến c.h.ế.t ở kiếp trước vẫn còn rõ mồn một, cho nên tôi đã thuê Tả Văn thông qua một công ty vệ sĩ.
May mắn là hôm nay có anh ấy ở đó.
9
Mẹ tôi và Vương Diệu Tổ im hơi lặng tiếng suốt mấy ngày, không liên lạc với tôi.
Nhưng tôi biết họ vẫn chưa từ bỏ.
Bởi vì bảo vệ trong nhóm cư dân nói gần đây quanh khu dân cư luôn có những người khả nghi lui tới.
Tôi không dám lơ là, cứ luôn để Tả Văn đi theo bên cạnh, ở trong mắt mẹ tôi và Vương Diệu Tổ, điều này cho thấy tình cảm giữa chúng tôi mặn nồng, dính nhau như sam.
Họ cũng không tìm được cơ hội ra tay.
Vài ngày sau, mẹ tôi lại gọi điện cho tôi.
"Tĩnh Tĩnh à, vẫn còn giận mẹ sao? Haizz, hôm đó em trai con nói chuyện hơi quá lời, thật ra mẹ và nó cũng không có ý xấu gì.”
"Mẹ và Diệu Tổ cũng chỉ là lo lắng cho con thôi, chúng ta đều là người một nhà, còn có thể hại con sao? Cái cậu bạn trai kia của con, vừa nhìn là biết không đáng tin.”
"Em con quen một ông chủ Trương, vừa có nhà vừa có tiền, tuy ngoại hình không bằng bạn trai con, nhưng là người đứng đắn biết thương người. Mẹ là người từng trải, con tin mẹ đi, đàn ông ấy mà, có tiền quan trọng hơn vẻ ngoài nhiều."
Tôi kiên nhẫn nghe mẹ tôi nói xong, sau đó mới bắt đầu trả lời: "Nhưng Tả Văn là cậu ấm nhà giàu đó mẹ."
"Hả?"
Mẹ tôi lập tức tỉnh táo: "Cậu ấm nhà nào? Giàu cỡ nào? Lần trước đâu nghe con nói gì, hay là con gạt mẹ?"
Tôi lập tức bịa ra thân phận của Tả Văn.
Nói rằng Tả Văn là cậu ấm của một nhà giàu có ở thành phố A, tôi quen anh ấy trong chuyến công tác vừa rồi, hai chúng tôi vừa gặp đã yêu, nhưng chưa xác định quan hệ yêu đương. Sau khi tôi về, anh ấy theo đuổi nên chúng tôi mới chính thức hẹn hò.
Mẹ tôi im lặng một hồi lâu, sau đó cẩn thận hỏi: "Vậy có thể cho bao nhiêu tiền lễ hỏi?"
Tôi ra vẻ khó xử.