Chứng Hoang Tưởng Đào Hoa
02.
Tôi nhân cơ hội cầm giấy tờ tùy thân và một vài vật dụng cần thiết rồi bỏ đi.
Tôi biết rõ con người chủ nhà máy của Vương Diệu Tổ, nổi tiếng là người nóng tính, thương con gái như trứng mỏng. Với cái kiểu cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga của em trai tôi, đến cầu hôn mà không bị đánh cho một trận thì cũng là may.
3
Tôi không hề nói dối mẹ, công ty thật sự có việc cần đi công tác.
Chỉ là không phải hôm nay mà là ngày mai.
Tôi đi trước một ngày, máy bay hạ cánh sau ba tiếng đồng hồ, vừa xuống máy bay tôi đã thấy một loạt cuộc gọi nhỡ trên điện thoại.
Đều là của mẹ tôi.
Tôi còn chưa kịp cười thì điện thoại lại reo.
"Con nhỏ c.h.ế.t tiệt kia sao giờ mới nghe máy, mày c.h.ế.t ở đâu vậy hả? Mày có biết em trai mày sắp bị người ta đánh c.h.ế.t rồi không!"
Giọng mẹ tôi mang theo tiếng khóc nức nở truyền tới từ đầu dây bên kia.
Tôi ngoáy ngoáy tai: "Mẹ, chẳng phải con đã nói là công ty có việc sao, Diệu Tổ làm sao vậy?"
"Ông trời ơi, không còn pháp luật nữa rồi, ông chủ của nó không phải người, vậy mà dám sai người đánh Diệu Tổ nhà mình. Con trai đáng thương của mẹ ơi, trên người bị đánh không còn chỗ nào lành lặn, bây giờ còn đang nằm viện.”
"Con nhỏ đó còn dám mắng Diệu Tổ là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, phì, nó cũng coi là thiên nga chắc? Nếu không phải nó dụ dỗ Diệu Tổ, vậy thì sao Diệu Tổ nhà mình có thể chạy đến nhà họ cầu hôn chứ?”
"Cả nhà đó đều không phải người tốt, đều là thổ phỉ, đều là thổ phỉ cả!"
Mẹ tôi ở bên kia vừa khóc vừa mắng, mắng ông chủ, mắng con gái ông chủ, cũng mắng cả tôi.
Tôi đặt điện thoại xuống bàn năm phút, bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Năm phút sau trở lại, nghe thấy bà vẫn còn khóc than như đang chửi rủa, không nhịn được ngắt lời: "Vậy mẹ báo cảnh sát chưa?"
Mẹ tôi im lặng.
Một lúc lâu sau mới nói: "Dù sao sau này cũng là thông gia, làm ầm ĩ lên đến đồn công an thì khó coi, làm người vẫn nên chừa đường lui."
Người ta thật sự sẽ bật cười khi không nói nên lời.
Vương Diệu Tổ là được mẹ tôi chiều chuộng quá mức.
"Được rồi, người ta đều nói thà phá mười ngôi chùa chứ không phá một mối hôn nhân, sao lại xúi báo cảnh sát làm gì chứ?”
"Mẹ gọi điện thoại cho con là hỏi khi nào con về, em trai con ở bệnh viện không có người chăm sóc, con mau về chăm sóc nó đi, không được thì xin nghỉ phép."
Tôi cười lạnh: "Con xin không được, con đang ở chỗ khác."