CHỒNG GIÁO SƯ BỖNG VĂNG TỤC, TÔI BIẾT ANH TA NGOẠI TÌNH RỒI

6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nếu thật, tớ sẽ báo cho chồng và bạn bè thích—đến lúc đối mặt cái gì rõ.”

 

“Để tớ đoán— lợi dụng vụ Liễu Tiểu để tớ ly hôn với Lâm Thành Khê, nhân cơ hội trèo lên, đúng ?”

 

Chu Sâm Cầm theo bản năng hốt hoảng liếc về phía Lâm Thành Khê.

 

Mặt Lâm Thành Khê cũng chẳng khá hơn.

 

“Khánh Dung, thứ cho em cả, đủ , đừng ép chúng nữa!”

 

“Nhà của Sâm Cầm thể quy đổi trả em, nhưng cho thời gian.”

 

Nghe câu phủ nhận thừa nhận, lộ cái ý bảo vệ Chu Sâm Cầm, mắt hoe đỏ.

 

“Lâm Thành Khê, hóa yêu Chu Sâm Cầm đến thế, ?”

 

“Được—mong yêu cho trót. đợi tiền của !”

 

Chu Sâm Cầm bỗng nhảy lòng Lâm Thành Khê, nước mắt lưng tròng, mặt mày đầy cảm kích:

 

“Thành Khê, với em quá.”

 

“Anh yên tâm, ly hôn xong, em cũng ly hôn với Thẩm Gia Phú.”

 

“Hồi đầu em tán vì chướng mắt Khánh Dung—cái gì cũng bằng em—mà vợ .”

 

đó em yêu đến hóa dại, em chỉ đoạt khỏi tay cô để chồng em.”

 

“Nếm sự nho nhã cao quý của , em càng chịu nổi cái đồ thô kệch .”

 

“Thành Khê, hôm nay , chúng thể ở bên .”

 

Cửa đột nhiên vang tiếng gầm:

 

“Chu Sâm Cầm, mày hỏi tao ?!”

 

Là Thẩm Gia Phú.

 

Hắn đến .

 

18

 

Chu Sâm Cầm và Lâm Thành Khê tách như điện giật—nhưng kịp nữa.

 

Thẩm Gia Phú xông , rằng lao tới đ.ấ.m Lâm Thành Khê, nắm đ.ấ.m như mưa:

 

“Đồ súc sinh, đến vợ tao mày cũng dám đụng— c.h.ế.t hả!”

 

“Tao nghi đột nhiên tiền mua nhà, còn lừa tao là tiền đầu tư— ngờ là tiền mày chơi bời!”

 

“Đôi cẩu nam nữ chúng mày—dám tao mất mặt thế —tao tha!”

 

Lâm Thành Khê mặc gì, vướng víu đủ đường, đánh đau la oai oái, cũng trả .

 

Liễu Tiểu chồm hổm ôm đầu, mặt đầy hoảng loạn, sợ nắm đ.ấ.m bay sang .

 

Chu Sâm Cầm sợ cuống, thấy chị em can, đành cắn răng lao lên, tính kéo Thẩm Gia Phú :

 

“Gia Phú, bình tĩnh—đánh c.h.ế.t thì cũng tù!”

 

“Nếu giận thì ly hôn với em—chúng đưa một khoản, ai đường nấy— ?”

 

“Bốp!”

 

ăn nguyên một đấm!

 

Mặt sưng vù lên tức thì, m.á.u mũi chảy ròng!

 

“Con đàn bà đê tiện, cút !”

 

“Đòi ly hôn để thong dong với nó—tao cho mày —mơ !”

 

“Tao kéo cũng kéo c.h.ế.t mày—để cả đời mày chỉ theo thằng thô kệch —trừ khi tao chết!”

 

Chu Sâm Cầm ngã , nước mắt m.á.u mũi be bét—thê thảm.

 

Đánh xong cô , Thẩm Gia Phú đ.ấ.m tiếp Lâm Thành Khê.

 

Đàn ông hiểu đàn ông—đấm xong mặt, đá luôn chỗ hiểm—Lâm Thành Khê cong như con tôm, đau đến méo mặt.

 

Thấy đánh gần đủ, đánh nữa sợ án mạng, lúc đó Thẩm Gia Phú đời cũng tong, vội can:

 

“Anh Thẩm, dừng tay .

 

“Đánh c.h.ế.t cũng thiệt —chi bằng để sống mà đau khổ.

 

“So với mất hết thứ—giờ đánh c.h.ế.t vẫn còn quá sướng!”

 

Thẩm Gia Phú khựng , bồi thêm một cú, bước tới xốc cổ áo Chu Sâm Cầm lôi ngoài.

 

Chu Sâm Cầm hốt hoảng, vội cầu cứu Lâm Thành Khê:

 

“Thành Khê, cứu em— thì đánh c.h.ế.t em!”

 

Lâm Thành Khê lo xong, nào thấy.

 

đành sang năn nỉ :

 

“Khánh Dung, tớ sai —tớ vì ghen mà phản bội —cầu xin cứu tớ—giờ chỉ mới khuyên Thẩm Gia Phú— ơn!”

 

lạnh mặt ngoảnh :

 

“Tự lo !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-giao-su-bong-vang-tuc-toi-biet-anh-ta-ngoai-tinh-roi/6.html.]

 

19

 

Thẩm Gia Phú lôi Chu Sâm Cầm .

 

Liễu Tiểu đất run lẩy bẩy.

 

lạnh ả:

 

“Cũng nên mừng—giờ mày chồng bồ—chứ kết cục cũng chẳng khá hơn.”

 

“Lần tao động tới mày—nhưng khuyên mày trả tiền cho đàng hoàng, thu mà sống—đừng thấy đàn ông là leo lên giường— ngày mày c.h.ế.t giường thật đấy!”

 

Nói xong, liếc Lâm Thành Khê vẫn còn rên ầm ỹ, dắt trai .

 

mục đích của đạt , đủ .

 

Anh vẫn khó hiểu:

 

“Em bỏ qua Lâm Thành Khê ?

 

“Hắn thương nhưng chết.

 

“Em tố cáo để bại danh liệt ?”

 

, mỉm :

 

“Em chỉ cần nhà, xe, tiền, và con—còn quan trọng.

 

“Chuyện bôi tro trát trấu —ắt .

 

“Em bẩn tay, cũng con ch.ó cùng dứt giậu là trả thù.”

 

Anh nghĩ vài giây, mắt sáng lên:

 

“Chuẩn—kết quả như , em khỏi vấy bẩn.”

 

Về nhà, cho đóng gói hết đồ của Lâm Thành Khê chuyển tới chỗ Liễu Tiểu.

 

Nghe đưa viện, thương khá nặng—về khó con.

 

Với Lâm Thành Khê, đó là đòn chí mạng.

 

hết— nhanh chuyện ngoại tình của ai đó tố lên trường.

 

Nhà trường xử lý nhanh—hôm lấy lý do đời tư hỗn loạn mà đuổi việc.

 

Đòn phủ đầu mới khiến tiêu tan thật sự.

 

Hắn hồn bay phách lạc tìm gặp.

 

Xin , sám hối— chẳng buồn .

 

Dần dà thấy hy vọng, tới nữa— sang tìm Chu Sâm Cầm.

 

Chờ là trận đòn của Thẩm Gia Phú.

 

Chu Sâm Cầm dám ly hôn; cứ mở miệng là đánh—đánh đến mức dám nhắc nữa.

 

Cuối cùng chỉ còn trú ở căn hộ thuê với Liễu Tiểu.

 

20

 

Liễu Tiểu quá quen phóng túng, tiêu tiền vung tay cũng quen.

 

Lâm Thành Khê kiếm tiền, danh xưng giáo sư, địa vị bốc —hấp dẫn mất sạch.

 

Nhất là khi trả tiền cho —Liễu Tiểu hết tiền.

 

Ả bắt đầu thường xuyên ở chốn ăn chơi—mỗi ngày dắt đàn ông khác về—ân ái ngay mặt Lâm Thành Khê.

 

Hắn khổ tả xiết.

 

Hở mồm hai câu là Liễu Tiểu chửi xối xả:

 

“Giờ mày chẳng gì, tao kiếm tiền—ăn gì, uống gì?”

 

“Danh tiếng mày thối lắm , việc còn ai nhận, còn dám tao?”

 

“Có giỏi thì ngoài mà bán !”

 

“Không thì cút khỏi đây, c.h.ế.t ngoài đường cho tao!”

 

Lâm Thành Khê dám nữa, chỉ ngậm miệng, tiếp tục rùa rụt cổ.

 

Đòn đánh dồn dập trong đời sống khiến suy sụp tinh thần, lâu dần thần trí rối loạn—thường lang thang vô thức, lạc đường mất tích nhiều .

 

Ban đầu Liễu Tiểu còn tìm, thì kệ luôn.

 

Không bao lâu, Lâm Thành Khê mất tích thật— ai .

 

Khi tin, bán căn nhà cũ và căn của Chu Sâm Cầm trả , gom tiền mua căn mới.

 

Con trai ở bên , tiền tiết kiệm đủ đầy, một công việc nhàn.

 

Ngày tháng êm đềm tĩnh tại.

 

Nhìn phố phường đẽ ngoài cửa sổ, chỉ cảm ơn trực giác nhạy bén ngày kịp nhận ngoại tình.

 

Nếu , lẽ vẫn sống kiếp lừa dối, ép chịu đựng.

 

(Toàn văn )

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận