Vở Kịch Tình Yêu
Khai Giảng
"Gia Linh, cậu còn không về sao?"
Tiếng nói bên tai khiến cô thức giấc, dụi dụi mắt, nhìn xung quanh thấy lớp học trống vắng, trên bảng viết bài học hôm nay đã xoá sạch, cặp sách cũng mất tiêu, bên ngoài những tia nắng cuối ngày đang dần tắt nhường chỗ cho từng cơn gió lạnh. Đã gần sáu giờ rồi, cô đã ngủ lâu vậy sao
Lay hoay tìm cặp sách, xem ra lại bị đám con trai giấu đi rồi, cô cũng quen với việc này lên chỉ thở dài. Đứng dậy ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại, nhìn bên trong không người cô lại thấy lòng nhẹ nhõm một chút
"Mai gặp lại"
Gia Linh khẽ nói xong đi về phía nhà vệ sinh, ở trong một buồng không khoá cửa tìm thấy cặp sách của mình
Bọn con trai ít ra vẫn biết cất sách vở cho cô, hôm nay đủ mệt rồi lên kệ vậy, đeo cặp, Gia Linh một mình đi về nhà.
...
Reng reng reng
"Linh ơi, mau dậy đi không muộn giờ!"
Tiếng gọi ầm ĩ đánh thức cô, Gia Linh đang cuộn tròn trong chăn khó khăn mở mắt ra, vươn tay sờ soạng tìm điện thoại, mới sáu giờ hơn rồi, sao mẹ gọi cô sớm vậy
"Mau mau dậy đi, nay khai giảng đừng có đi muộn" Mẹ cô đi lên phòng bật điện lên, bà lật chăn lên, rồi ném xuống giường bộ đồng phục đã giặt sạch cho cô.
Gia Linh đến phiền vì mẹ cứ lo những cái không cần thiết, cô đâu phải là trẻ con, nhưng thôi sáng sớm lên cô quyết định im lặng tránh bị ăn mắng.
Lê cái thân vào phòng tắm, nhìn con ma tóc tai bù xù, đôi mắt thâm quầng và làn da nhợt nhạt kia. Gia Linh thở dài, lại phải đi mua đồ dưỡng da với làm tóc rồi, chứ mấy tháng hè đi chơi khiến cô xuống sắc quá
Sau khi rửa mặt, đáng răng và chải lại tóc xong, nhìn lại bản thân trong gương cô mới hài lòng hơn. Nhanh chóng thay quần áo, lấy sách vở, mà hình như khai giảng không cần mang cặp thì phải
"Linh ơi, sao lâu thế con"
"Con xuống ngay đây!"
Linh mặc kệ không mang cặp sách nữa mà xuống nhà, bên dưới mẹ cô đưa chìa khoá xong thì đi làm luôn.Cô ngơ ngác, ơ kìa mẹ còn tiền ăn sáng của con
Nhìn chiếc xe đi xa cô thở dài, thôi nay nhịn vậy
"Alo, mày đến chưa, qua đón tao cái"
Linh gọi cho cô bạn của mình
"Chưa, nhưng tao đi với anh Minh rồi lên tự đi đi nha"
"Trêu tao à, thế giờ tao đi kiểu gì?"
"Cuốc bộ đi, không thì gọi thằng Hoàng đón"
"Thôi thôi cút, đúng là vì trai bỏ bạn"
Linh tắt máy mà ân cần hỏi thăm mười tám đời nhà nội của con bạn, có người yêu cái là tình chị em bảy năm cũng trôi theo dòng nước luôn.
Vứt con bạn ra sau đầu Linh nghĩ cách đi lên trường kiểu gì, giờ gọi taxi thì không có tiền, mà gọi Hoàng thì cô không dám
Thử gọi cho mấy đứa khác thì hết tao không có xe đến tao đi rồi. Linh tuyệt vọng luôn, chả lẽ phải gọi Hoàng
Không không, cô nhất quyết không gọi, hai tuần trước cô với Hoàng cãi nhau đến giờ thằng đó vẫn không chịu xin lỗi, cô nhất quyết không chịu hạ mình, không nói chuyện với nó nữa.
"Alo, Linh à, mày còn chưa đến sao?"
Lúc này Nhi gọi đến, cô bạn thân với giọng lo lắng nói cho Linh là còn mười phút nữa điểm danh, cô chủ nhiệm đã thông báo ai đến muộn sẽ phải dọn nhà vệ sinh một tuần.
"Nữ dọn nam, nam dọn nữ đó" Nhi nói
"Đm đùa nhau, giờ sao tao không có xe, cũng không gọi được ai cả" Linh lo lắng
Cô không muốn đi dọn vệ sinh á, năm lớp sáu đi dọn một lần đã đủ ác mộng rồi. Hơn nữa nhà vệ sinh nam toàn khói thuốc lá, bẩn khủng khiếp nhìn qua đã sợ rồi chứ nói gì đi vào
"Thế tao có cách, đợi chút tao bảo Hoàng" Nhi nói
Câu này còn khiến Linh sợ hơn, bảo Hoàng khác gì khiến cô nợ nó một lần. Linh quát lên: "đừng, dừng ngay con l.ồ.n kia!"
Cuộc gọi đã kết thúc
"Mày g.i.ế.c tao đi Nhi ơi!" Linh lần nữa ân cần hỏi thăm mười tám đời nhà ngoại con bạn thân
Lần này sợ là xong thật rồi, Linh cá lát nữa sẽ có một cái xe tới đón cô, tài xế sẽ là một người trung niên thân thiện cười nói với cô. Và không quá năm phút sau, thật sự có một chiếc camry màu đen đến thật
"Linh hả, dạo này khoẻ không cháu?" Một người trung niên đi xuống mở cửa xe cho cô, vẻ mặt tươi cười hỏi thăm sức khoẻ
"Cháu khoẻ, bác Vinh, dạo này bác còn bị đau lưng không?"
"Haha bác ổn, mau lên xe đi không muộn"
Linh chỉ đành lên xe, cô thầm nghĩ lát sẽ mua gì đó cho Hoàng coi như trả lại cũng được.
Chiếc xe nhanh chóng đến trường, muộn mất hai phút, không sao, cô chủ nhiệm sẽ không phạt đâu. Đó là Linh nghĩ thế, chứ vừa đến trường cô đã ba chân bốn cẳng chạy như bay lên lớp
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/vo-kich-tinh-yeu/khai-giang.html.]
-Đmm Nhi, tao g.i.ế.c mày!
-Ây ây đừng mà, đây là tao giúp mày á
Linh để cặp xuống lao lên bóp cổ con bạn, má ơi cô còn cái mặt mũi nào nữa đây. Sau khi tét m.ô.n.g con bạn vài cái khiến nó la oai oái xin tha, Linh mới hừ lạnh tạm tha cho nó
-Đến sớm quá đó
Lúc này một giọng nói vang lên, cô nhìn ra hướng cửa sổ nơi một người đang ngồi bấm điện thoại, người mà cô không muốn nhìn thấy nhất.
Nguyễn Minh Hoàng
Nhà giàu, học giỏi và mê game là ba từ để miêu tả con người này, đừng nhìn cậu ta dáng vẻ thư sinh, đeo kính và chơi game gacha mà coi thường. Cô từng thấy y tiêu mấy trăm triệu để quay một nhân vật và vũ khí trong game rồi á
Tất nhiên ngoài game thì cậu ta cũng hứng thú với truyện tranh, tiểu thuyết, sách các loại. Linh từng vào một nhà y thấy cả một thư phòng chứa đầy sách với đủ thể loại trên đời.
Có lẽ cô lên mua một quyển sách để trả nợ lần này
"Ăn gì chưa?" Hoàng nhàn nhạt hỏi
"Hả? À rồi, ăn rồi" Linh nói, thấy y tắt điện thoại đi ra ngoài cô nhìn theo.
Hoàng đứng ở cửa lớp nhìn đồng hồ, còn năm phút nữa mới tới giờ làm lễ khai giảng, dưới sân trường bàn ghế đã xếp xong, các thầy cô đã đến hết và căng tin vẫn đang đông như kiến cỏ.
"Còn đứng đó làm gì, đi xuống á, mày không định ăn sáng à?" Hoàng nói rồi đi xuống.
Linh hơi ngơ ngác xong cũng đi theo, lát sau cô cầm cái bánh mì chậm rãi ăn, mà bên cạnh là Hoàng đang gặm như c.h.ế.t đói lâu ngày.
Dùng ánh mắt phán xét nhìn y, Linh cũng không có tâm trạng ăn cho lắm liền đưa nửa cái còn lại cho hắn. Vào mua hai chai nước cầm ra, tiền thì do Hoàng trả cô tiêu không chút áp lực nào
"Hôm nay sao đi muộn vậy?" Hắn hỏi
Linh chỉ kể sơ qua về cái xe bị hỏng và con bạn vì trai bỏ chị em. Hoàng ngồi nghe thuận tiện ăn xong bữa sáng, trên sân trường tiếng thông báo tập trung đã có, học sinh cũng nhanh xếp hàng, hai người nói chuyện cũng phải dừng lại mà đi ra đó
Nam nữ hai hàng khác nhau, là lớp phó học tập Hoàng đương nhiên đứng gần phía đầu, còn Linh, học ngu lại quậy phá đương nhiên trốn xuống dưới ngồi cùng Nhi.
Khai giảng vẫn như năm ngoái, sau phần đứng vỗ tay đón học sinh lớp 10 thì đến giới thiệu đại biểu nhàm chán. Văn nghệ chào mừng năm nay đặc sắc hơn tí là có mấy bé lớp 11 lên nhảy, còn lại như nấm mốc không có gì đáng xem.
Văn nghệ xong là phần đại biểu và hiệu trưởng phát biểu, đơn giản nói chút về lịch sử lập trường, thành tích năm ngoái, mục tiêu năm nay, tuyên dương vài thầy cô có thành tích tốt và cuối cùng là kích lệ động viên toàn trường cố gắng.
Linh nhìn đến phát chán, cô ngồi nói nhảm với Nhi xem lát khai giảng xong đi đâu ăn, mẹ cô đi cả ngày mới về lên cô lười nấu cơm, chiều không phải đi học nhất quyết kéo con bạn ra quán ăn, bốc phét đến chiều về
"Nhưng tao không có tiền á, anh Minh cho tao có mỗi hai trăm, tiêu hết là tuần này coi như không còn" Nhi lắc đầu nói
Linh cười cười cố dụ dỗ con bạn: "Chỉ là đi ăn thôi, mất có mấy chục nghìn không hết được đâu"
Nhi vẫn lắc đầu: "không giàu như bạn, thôi thôi tao không đi đâu, lát về với anh Minh rồi"
"Mày đúng là vì trai bỏ bạn"
Linh chán luôn, không thèm nói chuyện với Nhi nữa cô quay lên, thầm nghĩ trưa nay lại phải về nấu cơm rồi.
Đang chán nản thì điện thoại rung lên, mở ra thì thấy Hoàng nhắn, không biết tên này rảnh rỗi hay sao mà nhắn minh cô xem thì hơi ngạc nhiên
Rủ cô đi ăn? Tên này không phải yêu quái chứ, từ đầu hàng đến cuối hàng cũng nghe được
"Mày có phải thần tiên không?"
"Cái gì thần tiên?"
"Thế mày là yêu quái, vl thật từ đầu hàng cũng nghe thấy tao nói chuyện"
"Mồm mày chắc bé nhỉ, không thứ quay ra sau xem có ai đi"
Linh nghi hoặc quay lại, một khuôn mặt thân quen với nụ cười lạnh gáy xuất hiện.
"Cô...cô An, cô đứng đây khi nào vậy?"
Linh hơi run run nói, trong đầu đã ân cần hỏi thăm gia phả nhà thằng Hoàng một lần, con mẹ nó sao giờ nó mới nhắc, mà cô chủ nhiệm là ma à, đi không chút tiếng động gì hết
"Cô đứng từ lúc em lấy điện thoại ra rồi, trong lúc khai giảng ai cho dùng hả"
Lời này nói ra mười phần hợp lý nhưng không thuyết phục, thực ra chả có luật nào cấm học sinh dùng điện thoại trong mấy giờ ngoại khoá như này. Thầy cô nhìn qua cũng thường không để tâm
Nhưng ngoại khoá vẫn coi là giờ học, vẫn bị thu điện thoại bình thường.
"Nhưng mà cô thằng Hoàng nhắn em, em chỉ là trả lời nó thôi mà"
"Đâu, đưa tôi xem nào?"
Linh mở điện thoại ra đưa cô An, nhưng ngay sau đó điện thoại liền bị nhét vào túi.
"Xong việc lên phòng giáo viên mà lấy lại, giờ ngồi yên đi thầy hiệu phó vừa để ý đó" Cô An nói xong thì rời đi
Linh chỉ đành chán nản ngồi yên, mà phía trên Hoàng khẽ cười.