Vở Kịch Tình Yêu

Cô Bạn Rắc Rối (1)

Kết thúc buổi sáng là lúc Linh lết xác ra khỏi phòng giáo viên, cô đã tốn nửa lít nước bọt để xin xỏ cô An trả lại điện thoại. Bây giờ cổ họng khô khốc, đã vậy Hoàng bên cạnh còn cười, cô muốn đ.ấ.m tên này lắm rồi

Mở điện thoại lên, bây giờ là gần mười một giờ, trời đầu tháng chín sáng sớm lạnh run người, còn giờ thì nóng nực khiến bộ đồ dính cả vào người. Linh thở dài, nhìn Hoàng nói: "mày bây giờ về à, đi ăn với tao đi, đói á"

Y liếc cô rồi khẽ cười nói: "không rảnh, mày có về nhà tao tự nấu mà ăn thì đi, nếu không tao bảo người đưa mày về"

Nghĩ đến cảnh về nhà để c.h.ế.t nóng trong cái phòng kia, Linh từ chối vội, về nhà Hoàng cũng được. Thế là cô đành lên xe đi về cùng nó

Người lái xe đã đổi từ bác Vinh thành một anh thanh niên trẻ khác, nghe Hoàng nói chuyện thì biết anh tên Tân, người tận trong nam ra đây kiếm sống.

"Nay mẹ em có về không anh?" Hoàng hỏi, Tân lắc đầu, bà chủ hôm nay sẽ đi dự tiệc với mấy người bạn, có lẽ đến tối muộn mới về

Nghe vậy Linh thở phào nhẹ nhõm, mỗi lần cô sang là mẹ của Hoàng đều nhiệt tình quá mức làm cô ngại đỏ mặt, không có thì tốt, ở nhà Hoàng ngoài cậu ta ra thì không còn ai khác

Chiếc xe đi hơn mười năm phút sau thì lái vào sân một căn nhà ba tầng, bốn phía xung quanh đối với Linh đã quen thuộc như nhà mình. Cô xuống xe, mở cửa nhà đi vào mà không để ý Hoàng đang ngơ ngác phía sau

"Anh Tân, cửa không khoá sao?" Hoàng hỏi

"Có khoá á, lúc nào ra khỏi nhà anh đều khoá hết mà" Tân đáp

Hai người bốn mắt nhìn nhau ngơ ngác ngạc nhiên, rõ ràng hôm qua Hoàng đã đổi mất khẩu cửa ra vào, sao con Linh nó lại biết được

"Ây Hoàng, nhà mày trứng gà để đâu đó, tiện đi mua mớ rau cải về đây" Tiếng của Linh từ trong nhà vọng ra

Tân nhìn Hoàng

Hoàng nhìn Tân

"Quy tắc cũ"

"Quy tắc cũ"

Sau ba lần oẳn tù xì thì người thua là Hoàng, hắn đành đi mua trứng và rau cải. Bên trong bếp, Linh sau khi nấu nước và thả mì vào trong thì chạy lên tầng hai, cô đã quen căn nhà này đến mức dễ dàng tìm ra phòng của Hoàng

Ở trong này cô vẫn để mấy bộ quần áo ở đây, thay cái áo đồng phục chật chội ra, rửa mặt cho tỉnh táo, lúc cô xuống thì thấy Tân đang xé mấy miếng thịt gà ra cho vào rang

Mì cũng đã chín, Linh vớt mì ra cho ráo nước rồi cho vào chảo xào.

"Ái chà, hôm nay Linh lại qua chơi sao em" Một giọng nói từ bên ngoài truyền vào, Linh thò đầu ra xem thì nhận ra người nói là chị gái Hoàng, chị Nhi đi vào bếp liếc nhìn Tân

"Haha Nhi à, hôm nay em về sớm thế" Tân cười cười

Nhi khẽ mỉm, đi tới bên cạnh đẩy y ra khẽ nói: "anh thì biết nấu cái gì, đi ra dọn bàn đi, ở đây em vs Linh nấu là được rồi"

Tân cười gượng nghe theo, lúc đi vẫn liếc nhìn trộm Nhi, thấy cô đang cười nói vui vẻ với Linh thì trong lòng vui vẻ

"Tân, anh cắn đá à mà cứ cười một mình thế?"

Hoàng lo lắng hỏi, hắn mới đi một vòng mua đồ mà anh tài xế đã cắn đá lên cơn thế này, có khi nào lúc ở nhà một mình anh ta mở cả party cho hội Người nghiện có tư cách không?

"Mày làm gì lâu vậy? Đi mua có mớ rau với mấy quả trứng thôi mà ngủ ngoài chợ à?" Linh vừa nhặt rau vừa lườm hắn, Hoàng cảm thấy oan vải, hắn đã đi mùa đồ rồi còn bị nói

"Hoàng, mày đi lấy chổi quét cái nhà, xong thì ra lau bàn đi, đứng đầy có phụ giúp gì đâu!" Nhi nói, Hoàng nhăn mặt, đến chị gái cũng nói hắn

Ủ rũ đi ra ngoài quét nhà, hắn liếc nhìn Linh đang cười đểu hắn mà lòng khó chịu, con nhỏ này dạo này ngày càng không coi mình là người ngoài, lát phải dạy dỗ lại mới được.

Đang quét nhà thì Hoàng nhận được điện thoại, thấy là thằng bạn gọi, nghe mày thì nhận ra thằng này lại đi quán nét nữa rồi

"Có chuyện gì, sủa đi"

"Chiều đi nét không, hôm nay hẹn được mấy thằng lớp B, kèo một triệu á"

"Thật à, ở đâu để chiều tao ra"

"Lát tao gửi vị trí cho"

"Được!"

Hoàng tắt máy thì nhận được vị trí, hắn khẽ cười, đúng lúc chiều không có việc gì làm. Nhanh tay quét xong nhà, lau sạch bàn cũng là lúc cơm nấu xong

Do hôm nay có Linh sang lên bữa cơm phong phú hơn một chút, nhìn vẻ mặt của chị Nhi thì phần lớn là làm cho cô ả kia ăn rồi. Còn hắn, Hoàng bị cho ra rìa

Nhi nhiệt tình gắp đồ ăn cho Linh, hai chị em nói chuyện vui vẻ, anh Tân thi thoảng sẽ chen vào vài câu đùa khiến hai cô gái cười lên thích thú. Còn hắn, ăn xong liền chim cút ra phòng khách ngồi

"Nè, chiều nay mày rảnh đúng không?"

Linh ăn xong thì đi tới ngồi bên cạnh hắn, Hoàng khẽ gật

"Vậy chiều nay đi mua đồ với tao, chị Nhi bảo lát tao ngủ ở đây rồi" Nói xong cô đi lên tầng mặc kệ Hoàng ngơ ngác, con mẹ nó con nhỏ này ngủ đây thì hắn ngủ đâu

Nhà thiết kế có bốn phòng, một của bố mẹ hắn, một của chị Nhi, anh Tân một phòng và cuối cùng là hắn.

"Chị Nhi, vậy trưa nay em ngủ đâu?"

"Ngủ đâu kệ mày, mà trưa mày cũng có ngủ đâu, cấm mở nhạc hay tiếng to đấy không mày liệu hồn" Nhi trừng mắt cảnh báo, thôi thì nam nhi đại trượng phu, co được thì dãn được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/vo-kich-tinh-yeu/co-ban-rac-roi-1.html.]

Hắn lên phòng định lấy tạm cái gối xuống ghế phòng khách ngủ, nhưng vừa mở cửa phòng thì quyển sách đã ném thẳng mặt

"Cút!"

Rầm!

Cửa phòng đóng sầm lại, Hoàng ôm mặt, đậu xanh rau củ quả nó nữa, con Linh dám thay quần áo luôn trong phòng hắn ạ

"Mày ném cái gì chứ! Chỉ là nhìn bộ đồ lót thôi à, hay sợ tao nhìn sẽ có chỗ nhỏ đi" Hoàng mở cửa phòng hừ nhẹ lên tiếng

Nhưng một khắc sau hắn tự nhiên thấy lạnh lạnh, nhìn con bạn mình đang run run, đầu cúi xuống, bàn tay nắm chặt thành đấm, bộ dạng đáng thương khiến Hoàng bối rối

Chả lẽ Linh khóc?

"Hoàng à, mày đừng quên tao có huy chương vàng karate và học đông y" Linh khẽ nói, giọng nhẹ nhàng mà khiến Hoàng tái mặt

Hắn làm sao có thể quên cái này được, từng là một trong những cảnh tượng thảm khốc nhất đời thấy qua, lý do khiến hắn dù không muốn cũng phải mỗi ngày mua nước cho cô bạn này

Đơn giản vì nó có võ, lại thêm học đông y khiến mỗi vị trí huyệt đạo trên cơ thể người nó đều biết.

Hồi lớp mười mới vào trường, Linh nó đã làm gỏi mấy thằng mười hai chê mái tóc nó nhuộm quê mùa, thêm cả việc so sánh nó với đứa có vòng hai to nhất khối kia, đối với Linh thì không khác gì sỉ nhục

Kết quả hai trong sáu đứa đã lên viện nằm điều trị, bốn đứa còn lại bị đánh cho má nhận không ra. Hôm đó hắn là người chứng kiến tất cả, sau đó vì tình hữu nghị với Linh, và vì mạng nhỏ của mình.

Hoàng đã nói dối là do sáu thằng kia ra tay trước, gia đình hắn cũng ra mặt lên vụ này chìm xuống

"Haha nói đùa thôi, chiều nay mày muốn đi mua đồ nhỉ, mầy giờ để tao đi cùng" Hoàng cười cười vội chữa cháy

"Không cần, nãy tao nghe rồi chiều nay mày đi nét với bạn ấy gì"

Hoàng thầm chửi mắng, thế nó cũng nghe được đúng là yêu nữ, quái vật á!

"Bọn vớ vẩn thôi không quan trọng, đi với mày vui hơn"

"Thôi không phiền bạn"

"Không phiền, tao muốn đi thật"

"Đi nét đi, mình tự đi một mình được"

"Cái gì mà từ đi một mình, con gái bây giờ ra đường rất dễ gặp nguy hiểm, không nói nhiều hai giờ tao đưa mày đi" Hoàng nói xong lập tức chạy xuống nhà, lúc đi thuận tiện đóng cửa lại.

Hắn không dám ở lại đó một giây thêm nữa vì sợ Linh nổi điên, nó mà đánh thì chị Nhi và anh Tân cũng không cản giúp hắn đâu, thậm chí là cổ vũ thêm nữa.

Linh đứng trong phòng ngơ ngác một lúc thì khoé miệng cong lên một nụ cười, cô nhặt lại quyển sách đặt lên giá, cởi tất leo lên giường chậm rãi chìm vào giấc ngủ.

Thật mong chờ buổi chiều nay

...

"Con mẹ nó nguy hiểm thật, thôi thôi giữ được mạng vẫn tốt hơn"

Dưới phòng khách Hoàng nằm trên ghế lẩm bẩm, hắn không dám tưởng tượng lúc đó bản thân không nảy số nhanh đồng ý đưa Linh đi thì giờ có phải đang nằm viện không, nói chung sống cùng con gái thật sự phức tạp

Đặc biệt là mấy đứa biết võ, đây đúng là đe doạ tính mạng mà!

Chiều nay đi với Linh rồi đành từ chối bọn bạn vậy, với cả hắn thực ra không hứng thú với đi chơi nét cho lắm, kèo một triệu này để bọn bạn tự chia nhau thôi.

Đưa tay lên trán dự định nằm ngủ chút, Hoàng nhăn nhó khi cái ghế nó cứng không thể tả.

"Tối về phải bảo mẹ mua cái đệm chứ không gãy lưng mất!" Cũng không biết phải ngủ ở đây mấy lần lên hắn quyết định chiều đi mua luôn

Khó khăn lắm mới ngủ được, đôi mắt lim dim vừa nhắm lại được vài phút thì một bóng người lấp ló xuất hiện, một mái tóc dài chạm khẽ vào má hắn. Đôi môi hình như bị tách ra, vị ngọt xộc vào miệng, cảm giác thoải mái khiến cả cơ thể hắn dãn ra không còn chút sức lực nào

"Um~"

Hoàng nằm đó tận hưởng, lần đầu tiên hắn biết thế nào là hôn, cái cảm giác cả người nóng rực lên, phấn khích và hưng phấn.

"A..nữa đi.um..thoải mái a~" Hoàng đưa tay muốn giữ lại hình bóng kia, hắn muốn tiếp tục tận hưởng cảm giác thoải mái này

"Này!"

"Đừng đi mà, tiếp tục đi" Hoàng đưa tay bắt lấy mái tóc kia kéo xuống

"Này này, làm gì thế!"

"Hôn, muốn hôn nữa" Hắn khẽ cười, môi chu ra

"Mày bị điên à, cút ra!" Một tiếng quát chói tai khiến Hoàng giật mình tỉnh giấc, hắn nhìn Linh, lại nhìn bàn tay đang nắm tóc cô, cái môi chu ra, quần áo thì xộc xệch giống như vừa làm chuyện gì đó xấu

Quan trọng nhất là áo của Linh lại bị cởi mất một cái cúc, đây thực sự là có ném hắn xuống biển cũng không rửa sạch tội á

Linh dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn, trong mắt hiện rõ vẻ tức giận và sát khí đáng sợ. Hoàng lập tức cảm thấy không ổn, hắn lại nằm mơ, mộng du mà làm gì đó không phải với Linh á

"Tao...tao có thể giải thích"

Bạn cần đăng nhập để bình luận