Từ Thiên Kim Tiểu Thư Xuyên Thành Nha Hoàn Của Thứ Nữ
Chương 1
1.
Sau khi xác nhận Bạch Như Vi thực sự xuyên thành đích trưởng nữ Khai Quốc Hầu phủ, vô cùng mừng rỡ, vội vàng tìm đến viện của nàng, chỉ đem tin vui báo cho nàng đầu tiên.
Thế nhưng, mới đặt chân sân viện bao lâu, mấy bà tử lực lưỡng đè xuống đất.
Đang lúc giãy giụa phản kháng, từ phía xa chợt vang lên một giọng nữ kiêu ngạo đầy áp bức:
“Thì là Văn Oanh trong phòng Tứ cô nương. Đại cô nương chúng mất một khối ngọc bội thượng hạng từ đất Tân Cương, thế mà ngươi lén lút xuất hiện tại đây."
Ta ngẩng đầu theo tiếng , chỉ thấy đó là một nữ tỳ trẻ tuổi, lưng nàng là một thiếu nữ dung mạo thanh tú, khí chất nhã nhặn, mặc tiểu y màu bích thủy và váy hoa phù dung bằng la phiêu nhẹ, tay phe phẩy quạt tròn, thần sắc lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn.
Tuy tuổi tác khớp, song lập tức nhận đó là Bạch Như Vi.
Tay trói ngược, đè ép quỳ rạp mặt đất, chỉ thể ngẩng đầu nàng.
Nàng khẽ lạnh, mắt chứa đầy trào phúng, phân phó nữ tỳ:
“Trúc Thanh, lục soát cho kỹ."
Rõ ràng là gương mặt quen thuộc, mà lúc trở nên xa lạ đến nhường nào.
Lẽ nào nàng nhận ?
Tên "Văn Oanh" ... Ta xuyên xác trùng tên trùng họ với đời , nhưng vận mệnh khác biệt trời vực...nàng là thiên kim Hầu phủ, còn thì chỉ là một nha .
Huống hồ dung mạo và nữ tỳ Văn Oanh cũng chẳng mấy sai biệt.
Trong đầu xoay chuyển đủ loại khả năng, nhưng kịp nghĩ thông, Trúc Thanh thực sự lục một khối ngọc bội từ .
Trúc Thanh lập tức đưa mắt hiệu với Bạch Như Vi.
Kẻ ngu ngốc nhất giờ cũng hiểu rõ dụng tâm của nàng:
Nàng chẳng nhận , mà là sớm nhận , thậm chí còn cố ý giăng bẫy, mượn cớ đuổi khỏi Hầu phủ, trừ hậu hoạn vĩnh viễn.
Bạch Như Vi đón lấy ngọc bội, mặt bao nhạt :
“Nay chứng cứ rõ ràng, và vật đều đủ. Kéo nó xuống, lột y phục, đổi thành áo vải của hạng thô sử, mau đưa tới nha môn bán ."
Ta sức giãy giụa, cố gắng kéo dài thời gian.
Lại nhớ tới lời dặn của Tứ cô nương Bạch Tương Linh, liền cắn răng lớn:
“Nô tỳ trộm đồ! Cho dù cáo quan cũng sợ! Huống chi nô tỳ là nha cận của Tứ cô nương, mời Tứ cô nương đến phân rõ thị phi?"
Trúc Thanh sấn tới, giáng cho một bạt tai như trời giáng:
“Đại cô nương đánh ngươi là nhân hậu lắm , còn dám ỷ thế Tứ cô nương mà nghênh ngang ?"
Nhân hậu ư? Rõ ràng là bưng bít tai mắt, nhanh chóng diệt trừ .
Như thể chỉ cần lưu trong phủ thêm một khắc, nàng liền thể bại lộ phận thật.
Lại còn vẻ chính nghĩa, tự tô vàng lên mặt!
Bạch Như Vi phẩy tay, hiệu cho bọn bà tử lùi .
Nàng chậm rãi bước đến gần, cúi xuống, kề sát tai , giọng thì lạnh như gió đêm:
“Văn Oanh, ngươi còn cho là thiên kim tập đoàn ?"
(*Vì 2 đang xuyên rùi, để nhãng câu truyện, Mèo Kam Mập vẫn để 2 xưng hô với theo phong cách thời cổ đại nha, khi nào họ xuyên về hiện đại thì mới đổi cách xưng hô phù hợp.)
Ta cũng hạ giọng, cố ý chọc giận nàng:
“Ta nhớ rõ ngươi khi xưa thích xưng là ‘lão nô’ lắm mà. Trước khi xuyên thì khép nép rụt rè, giờ vẻ . Cùng là thiên kim Hầu phủ, ngươi sánh với Bạch Tương Linh?"
Bạch Như Vi lập tức thẳng dậy, tức giận đến bật :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-thien-kim-tieu-thu-xuyen-thanh-nha-hoan-cua-thu-nu/chuong-1.html.]
“Đừng là ngươi, ngay cả chủ tử của ngươi...một thứ nữ hèn mọn...cũng chỉ là nô tài!
"Mở to mắt mà , mẫu là chính thất đương gia của Hầu phủ, còn Bạch Tương Linh chỉ là con của một thị . Nàng tư cách gì sánh với ...đích trưởng nữ?"
Vừa dứt lời, giọng của Bạch Tương Linh từ phía vang lên:
“Đại tỷ là sai . , trưởng tử của chính thất mới gọi là đích, còn đều là thứ.
"Tỷ cứ đem đích thứ treo bên miệng, ngoài , tưởng trong phủ phân biệt nặng nhẹ."
Bạch Tương Linh đích cởi trói cho , đỡ dậy, dẫn bước đến mặt Bạch Như Vi.
Nàng hạ giọng, thong thả :
“Ta chỉ từng đích trưởng tử kế thừa, từng đích trưởng nữ kế thừa.
"Nghe đại tỷ chuyện, cứ như mai định kế vị .
" dù tước vị rơi tay thứ tử, thậm chí đường , đường , thì liên quan gì đến tỷ...một nữ nhi?
"Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, đạo lý tòng mẫu?
"Huống hồ, thừa kế chân chính của Hầu phủ chính là trưởng ruột thịt của ...một đích trưởng tử danh chính ngôn thuận."
Bạch Tương Linh lời lẽ sắc bén, Bạch Như Vi đáp một câu, nàng mười câu chờ sẵn.
Bạch Như Vi dĩ nhiên thể đối đáp, mà nàng vốn Đại cô nương thật, nay càng e sợ đối phương điều dị thường, thể dè chừng.
Nàng chỉ còn cách chuyển hướng sang :
“Ngọc bội là do Trúc Thanh tìm nha của ngươi, ai nấy đều trông thấy rõ ràng."
Ta gương mặt nàng, lúc vặn vẹo, hung ác chẳng còn chút gì của vẻ dịu dàng thuở , chỉ thấy như mộng cũ xa mờ.
Bạch Tương Linh vẫn thản nhiên hỏi:
“Ngọc bội của đại tỷ mất lúc nào? Có thể cho xem kỹ ?"
Bạch Như Vi miễn cưỡng đưa ngọc :
“Vừa mới đây thôi."
Bạch Tương Linh đưa ngọc bội lên mũi ngửi, đó nâng tay lên, ngửi nhẹ, chìa mặt Bạch Như Vi:
“Văn Oanh khi cửa mới chải đầu giúp , tay còn vương mùi đầu dầu mộc tê nồng nặc.
" ngọc bội của tỷ, chỉ phảng phất hương hoa hồng nhè nhẹ."
Bạch Như Vi lắp bắp biện hộ:
“Có lẽ... nàng dùng khăn gói !"
Bạch Tương Linh bất ngờ chằm chằm nàng, ánh mắt tựa đ.â.m xuyên vỏ bọc giả tạo :
“Nếu Văn Oanh trộm đồ, chẳng nên lấy trong phòng ? Hà tất chạy sang phòng tỷ?
"Chẳng lẽ sợ khác phát hiện?
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~
"Đại tỷ dạo ... quả thật khác lạ."
Bạch Như Vi thoáng biến sắc, cố gượng :
“Chắc là hiểu lầm thôi. Có lẽ bệnh ngã nước khỏi, đầu óc hồ đồ mất . Xin lượng thứ."
Tuy rõ ràng Bạch Như Vi tránh nặng tìm nhẹ, song Bạch Tương Linh thấy nàng tự xuống nước, cũng vạch trần thêm.
Trước khi rời , nàng quên liếc mắt nàng một cái đầy thâm ý.
Ta nghĩ, chỉ một ánh … cũng đủ khiến Bạch Như Vi khiếp vía ba phần.