Tống Thư Dao nhờ một tờ giấy hưu mà thoát khỏi kiếp nạn, ngày ngày trốn trong nhà lóc thảm thiết.
Cha thấy nàng cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, sầu đến bạc trắng cả đầu, hỏi thể nghĩ cách gì .
Ta về Tống gia thăm vài , nhưng Tống Thư Dao gặp .
Nàng luôn nghĩ, nàng sống tức là kém một bậc, sẽ chê .
Lần nữa tin về nàng , là cha nàng tinh thần điên loạn, đòi tu.
Tống Thư Dao cắt mái tóc dài, nhất quyết tòa sen Quan Âm.
Ta chặn nàng ở cửa, hỏi: "Biển Phật mênh mông, ngươi thật sự ?"
Nàng trong tay nắm chặt cây trâm cài tóc bằng vàng Lâm Tu Viễn tặng, khổ một tiếng: "Muội , nếu đời còn khó yên bình."
"Tỷ tỷ, yêu sai , nhiều chuyện ngu xuẩn, đáng lẽ dùng cả đời để bù đắp."
Ta nàng , đột nhiên phát hiện mặt nàng thêm vài nếp nhăn nhỏ.
Tống Thư Dao nhận thấy ánh mắt của , thản nhiên .
"'Phàm sở hữu tướng, giai thị hư vọng', tỷ tỷ, hiểu."
Ta gật đầu, còn khuyên nhủ, con đường mỗi cuối cùng cũng khác biệt.
Từ đó, cha dường như già mười tuổi chỉ một đêm.
Ông thường nắm tay than thở: "Thanh Yến, Tống gia chỉ còn con là Tú nương thôi."
Ta trầm tư suy nghĩ, về đến nhà lập tức bàn bạc với Diệp Thừa Châu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tu-nuong-tong-gia/het.html.]
"Hầu gia, Tống gia nối dõi, nếu sinh con gái thể theo họ Tống của ?"
Chàng ngừng động tác một chút, ngay đó tiến gần : "Thanh Yến, nàng nguyện ý sinh cho một đứa con ?"
Ta thần sắc kỳ lạ : "Vậy ý Hầu gia là...?"
Chàng mắt đầy nhu hòa, : "Không gì, cứ theo như Thanh Yến nàng , nếu là con gái thì theo họ Tống của nàng, nếu là con trai thì theo họ Diệp của ."
Ta cũng theo, cha hẳn yên tâm .
Tống gia sẽ chỉ còn một là Tú nương.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Có lẽ gần đây suy nghĩ quá nhiều, thế mà mơ thấy Lâm Tu Viễn.
Hắn ướt sũng bên bờ sông, hướng về thổ lộ tâm tình, hướng về cầu xin kiếp .
Sau khi tỉnh mộng, lập tức đến chùa, thỉnh sư phụ giúp cắt đứt tiền duyên.
Giờ đây ân oán tiêu tan, bước giấc mộng của .
Diệp Thừa Châu từ trong cung trở về, kể chuyện với .
Chàng cầm một miếng bánh đường dỗ : "Chuyện trong mộng tính, kiếp sẽ tìm thấy nàng một bước."
Ta sững sờ một lát, nhận miếng bánh đường hôm nay dường như ngọt hơn bình thường.
Ngoài cửa sổ, hoa lê rụng đầy đất.
Lại là một năm xuân tươi .
(Toàn văn )