TÚ NƯƠNG TỐNG GIA

CHƯƠNG 1

Tống gia đời đời sinh Tú nương.

Đến đời chúng , giỏi về Vá linh hồn, tinh thông Sửa chữa da thịt.

Kiếp , tú tài sa sút Lâm Tu Viễn tay cầm Tín vật đến nhà cầu hôn Tú nương Tống gia.

Xét thấy thể yếu đuối, cha liền gả qua đó.

Khi dương thọ sắp hết, trái ý trời, nhiều tay Khóa hồn câu phách.

Sau đó, quả nhiên phụ sự kỳ vọng, Liên trúng Tam nguyên, một mạch Phong hầu bái tướng.

ngày lên Thừa tướng, việc đầu tiên là đích đút cho nửa chén rượu độc.

"Tống Thanh Yến, ngươi tâm địa rắn rết, miệng nam mô bụng bồ d.a.o găm, chia rẽ và Thư Dao còn đủ, còn ép buộc nàng gả cho một kẻ phế nhân liệt giường quanh năm để thủ tiết!

Ngươi tàn độc đến , thực sự xứng Thừa tướng phu nhân của , ban rượu độc cho ngươi để kết thúc tàn đời, cũng thật sự là quá dễ dàng cho ngươi !"

Hắn lời lời như máu, trong mắt tràn ngập cừu hận.

Chờ khi nữa mơ màng tỉnh , thế mà về ngày Lâm Tu Viễn đến nhà cầu .

Nhìn Tín vật đặt mặt , ánh mắt khẽ run lên, chuyển tay liền đưa nó cho Tống Thư Dao.

"Lâm công tử tướng mạo đường hoàng, cùng mới là lương duyên."

--- Chương 1 ---

Tống Thư Dao ánh mắt lóe lên, rụt rè từ tay nhận lấy Tín vật.

Cha sửng sốt một chút, vội vàng khuyên nhủ: "Thanh Yến, tuy Tú tài Lâm gia cảnh nghèo khó, nhưng thông minh hiếu học, tinh tiến ngừng, tương lai chắc chắn sẽ thành tựu lớn, đây thật sự là một mối hôn sự hiếm , con... thật sự từ bỏ ?"

Ta khẽ nghiêng đầu, thoáng thấy Tống Thư Dao nắm chặt Tín vật thêm chút nữa.

Chuyện đến nước còn gì hiểu, hai bọn họ rõ ràng sớm lén lút qua .

"Đã là mối hôn sự , con và , ai gả cũng đều như thôi."

Ta trầm ngâm một lát, quyết định tác thành cho hai họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-nuong-tong-gia/chuong-1.html.]

Đột nhiên, ngoài cửa một trận ồn ào, Lâm Tu Viễn màng sự ngăn cản của thị vệ xông .

Hắn bệnh tật quấn , giữa mày u ám, nhưng lúc bước vẫn mang dáng vẻ của kẻ bề .

Chỉ một ánh , liền kết luận, cũng trọng sinh .

"Tống bá phụ, cưới là nhị tiểu thư Tống Thư Dao, ngài ngàn vạn đừng Điểm sai uyên ương phổ!"

Cha cau mày, lộ vẻ vui: "Tú tài Lâm, vốn tưởng ngươi là kẻ thức thời, hành sự lỗ mãng đến , thế yên tâm gả con gái cho ngươi !"

Lời , Lâm Tu Viễn mới nhớ bản hiện tại là một tú tài nghèo kiết, chứ Thừa tướng một vạn của kiếp .

Hắn Tống Thư Dao, ánh mắt tham luyến vương vấn.

Một lúc lâu, cuối cùng cũng vì trong lòng cúi lưng xuống.

"Tống bá phụ, là quá nôn nóng, nếu chỗ nào vô lễ, còn mong ngài bỏ qua cho."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Cha giữ vẻ mặt lạnh lùng, vẫn chịu mở lời.

Tống Thư Dao nắm chặt Tín vật, đầu ngón tay trắng bệch, "bịch" một tiếng quỳ xuống đất.

"Cha, con từ đến nay luôn thương tỷ tỷ, tìm cho tỷ tỷ một nhà , nhưng con cũng là con gái của , tỷ tỷ gả , con gả !"

Cha thở dài, nỗi khổ nên lời.

Lời đồn về "Tú nương" Tống gia thực sự đáng sợ, đời tránh còn kịp, chỉ sợ dính líu tới Tống gia.

Cha sợ Tống Thư Dao chịu nổi ánh mắt khác lạ của thế nhân, cho nên từ nhỏ nuôi nàng trong thâm viện, để nàng chịu dù chỉ nửa phần ủy khuất.

luôn gánh vác tất cả của Tống gia, Tống Thư Dao, thì chỉ thể là .

Nhiều năm qua, phàm là yến tiệc lộ diện khác nhất định đều do tham dự, ánh mắt chế giễu, lời giễu cợt của khác, đều từng chịu đựng hết thảy.

Cha yêu thương , mà là cảm thấy với .

........

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận