Trọng Sinh Trở Về Ngày Ta Bị Hãm Hại
Chương 6
Cứ làm loạn đi.
Nàng ta càng náo loạn thì thanh danh càng bị hủy hoại, Hoàng thượng cũng sẽ càng bênh vực ta.
Trong lòng ta không khỏi cười thầm, nhưng ngoài mặt lại ôm mặt quỳ trên đất, cả người run rẩy vì sợ hãi.
"Quân muốn thần chết, thần không thể không chết, chủ tử muốn xử trí nô tỳ, nô tỳ không dám oán hận nửa lời. Nhưng rõ ràng là chủ tử sai nô tỳ ở lại tẩm điện hầu hạ Hoàng thượng, sao có thể nói nô tỳ ăn cháo đá bát, cố ý làm vậy? Nô tỳ c.h.ế.t cũng không nhận tội danh này!"
Nói xong, nước mắt như hạt châu đứt dây rơi xuống.
Hoàng thượng vừa vào tẩm điện đã bị ta mê hoặc, căn bản không rảnh để ý Vinh phi đã đi đâu.
Lúc này bình tĩnh lại, tự nhiên chú ý tới Vinh phi đang mặc y phục tiểu thái giám, không khỏi nhíu mày.
"Đêm hôm khuya khoắt, ngươi đi đâu vậy?"
Nghe ngữ khí Hoàng thượng không tốt, Vinh phi có chút chột dạ ấp úng:
"Thần thiếp... thần thiếp chỉ là thấy buồn bực, ra ngoài đi dạo một chút."
Vinh phi có thể thuận miệng nói dối, nhưng bọc đồ nhỏ sau lưng nàng ta lại vô tình tố cáo nàng ta.
Hoàng thượng không phải kẻ ngốc, làm sao để nàng ta lừa gạt như vậy?
Chỉ thấy hắn đưa tay đỡ ta dậy, thản nhiên nói: "Ngươi nói."
"Chuyện này..."